Trong giày toàn là nước, đi một bước kêu “ọc ạch” một tiếng. Tiểu Đào Đào cúi người, trải bộ quần áo ướt lên tảng đá bên cạnh, phơi như cách mà Giang Ly đã làm lúc chiều.
Phơi quần áo xong, cô bé đi đôi giày ướt sũng đến bên cạnh Giang Ly: “Cá của em đâu rồi?”
“Trong xô.” Giang Ly đáp, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cúi đầu nhìn đôi giày trên chân cô bé: “Sao em lại đi giày ướt? Mau vào lều đi.”
“Em muốn xem cá.” Tiểu Đào Đào nhìn chằm chằm vào xô cá, trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng đến mùi vị của chúng: “A Di Đà Phật, ngoan ngoãn đợi chúng ta ăn thịt nào.”
Lão Lưu nghe thấy lời cầu nguyện “từ bi” của Tiểu Đào Đào, cười phá lên: “Lát nữa chúng ta bắt thêm vài con nữa, nấu cho con ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây