Tiểu Đào Đào nhận lấy chocolate, bóc ra, cắn một miếng, hương vị chocolate ngọt ngào lan tỏa trong khoang miệng, ngọt đến tận đáy lòng. Cô bé vừa ăn vừa đi theo sau anh trai ngốc, cẩn thận bước qua những rễ cây chằng chịt, trèo qua những tảng đá phủ đầy rêu xanh: “Chocolate này ngon quá!”
“Đi sát vào anh, đừng để lạc.” Giang Ly cảm thấy khu rừng rậm rạp này thật ngột ngạt, anh muốn nhanh chóng đi đến nơi thoáng đãng hơn.
“Đợi em với!” Tiểu Đào Đào đưa tay kéo quần lao động màu đen của Giang Ly, từ từ đi theo sau.
Giang Ly quay đầu lại, thấy cô bé cứ nhìn chằm chằm vào thanh chocolate: “Em nhìn đường đi chứ!”
Tiểu Đào Đào vừa liếm chocolate, vừa đáp một tiếng, vừa dứt lời, chân vấp phải rễ cây, “bịch” một tiếng, ngã nhào xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây