Tiểu Đào Đào đang đói, mặc kệ Lư Nguyệt đang ngẩn người, cô bé lấy cái thìa dụng cụ thiết yếu trong ba lô ra, múc phần thịt đã chín, có màu trắng đục ra ăn. Thịt quả mềm mịn, thơm ngọt, rất ngon.
Thấy hợp khẩu vị, Tiểu Đào Đào nhanh chóng ăn hết một nửa, sau đó đưa nửa còn lại cho anh trai ngốc đang bế mình: “Cho anh ăn này.”
Giang Ly cũng đang đói, anh không từ chối, nhận lấy ăn ngay.
Hai quả vú sữa không lớn, hai người nhanh chóng ăn hết. Tiểu Đào Đào ăn khỏe, xoa xoa bụng vẫn chưa thấy no, chớp chớp mắt nhìn vào túi chống nước của Lư Nguyệt.
“Ngon không con?” Lư Nguyệt hoàn hồn, nhìn Tiểu Đào Đào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây