“Không sao.” Vương Béo lau mồ hôi lạnh trên trán: “Tôi cầm gậy đi loanh quanh trong rừng, không ngờ trong đó lại có rắn. May mà Giang Ly không sao, nếu không thì…”
Ông ấy càng nói càng áy náy, nếu không có Tiểu Đào Đào sức khỏe vô địch, lại may mắn vỗ chết con rắn, thì hậu quả thật khó lường.
“Gặp rắn trong rừng mưa là chuyện bình thường, hôm nay chúng tôi cũng gặp mấy con.” Cổ Nguyệt nhớ lại chuyện ban ngày mà vẫn còn sợ, may mà Tạ Cảnh mang theo thuốc đuổi rắn, nếu không thì bọn họ đã bị tấn công rồi.
“May mà không sao.” Giản Nhạc nhìn Giang Ly sắc mặt tái nhợt đang ngồi dưới đất và Tiểu Đào Đào đang chống cằm không biết đang suy nghĩ gì: “Con bé sợ lắm đúng không?”
Giang Ly lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây