519: Mùa xuân của La Bá Đạo.
Một loạt chiến hạm trùng trùng điệp điệp đi về phía đông, trạm kiểm soát ven đường không dám thiết lập chướng ngại, bởi thứ nhất, là có thương thuyền, thuyền dân cũng đi theo sau. Quan lớn thường có huân thích đi quan thuyền xuất hành sẽ mang theo một vài thương thuyền thuyền dân, hoặc là thu ưu đãi, hoặc là tự mình thầm làm mua bán, thu chút lợi lộc. Nhóm tiểu lại của những quan phòng trạm kiểm soát cũng không hiểu thuyền đi theo sau những quân hạm đi trước có liên quan hay không, để tránh phiền toái thì tốt nhất đưa cho rất nhiều tiện lợi.
Lý Ngư tuy luôn luôn làm việc thuận lợi, nhưng hắn hiểu rõ hơn hết, ở trong quân không thể đại khái, nếu để xảy ra sai sót, có khi sẽ mất đầu như chơi, thậm chí không cần đợi thiên tử phán quyết mà đã bị chém tướng trước trận rồi, khi đó trời cũng không cứu nổi. Bởi vậy, dọc đường đi, hắn chẳng những chú ý đến thời gian hành trình, cũng cực kỳ trọng thị an toàn. Nhất là gần đến Lạc Dương trước khi đi qua eo sông Tam Môn, nghe nói eo sông Tam Môn cực kỳ hiểm yếu, Lý Ngư vô cùng chú ý, khi bỏ neo ở bến tàu đã dặn dò quân sĩ tiến hành kiểm tra nỏ sàn và máy ném đá trong kho thuyền lần nữa cho chắc.
- Tước Nhi cô nương đang ăn quả rừng à, quả đó chua lắm. Chỗ ta có bánh quả hồng, cô nương muốn nếm thử không?
Lúc thương thuyền dừng lại ở bến tàu, La Bá Đạo trong trang phục viên ngoại đi tới gần Khoáng Tước Nhi. Thấy nàng đang ăn quả mận bắc, miệng y ứa cả nước bọt, vội lấy ra bánh quả hồng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây