“Dì, dì hãy nói với họ là có tin tức của Tuyết Nhi, nhờ họ đến đây một chuyến, tốt nhất là cử nhiều người đến.”
Mẹ của Tuyết Nhi run rẩy lặp lại những lời này, đầu dây bên kia nói sẽ đến ngay.
Sau khi cúp máy, mọi người đều nhìn Mộc Ly trên màn hình.
Lúc này, sắc mặt Mộc Ly rất nghiêm túc.
“Nhờ dì đóng kín cửa sổ, tốt nhất đảm bảo lúc này không có ai ở bên ngoài, sau đó khóa trái cửa ra vào và cửa sổ.”
Mẹ của Tuyết Nhi làm theo, sau khi làm xong tất cả, bà mới trở lại chỗ ngồi.
Bà nhìn Mộc Ly trong điện thoại.
“Con gái của dì đang ở dưới gốc cây hồng trong sân, năm đó, vì con gái dì phát hiện chồng dì và người hàng xóm ngoại tình, nên đã bị chồng dì giết chết...”
Đùng!
Mẹ của Tuyết Nhi như bị sét đánh ngang tai, bà nhìn Mộc Ly trong điện thoại, rồi lại nhìn cây hồng đung đưa trước gió ngoài cửa sổ.
Cây hồng trong nhà từ sau khi Tuyết Nhi mất tích, năm thứ hai đã sai trĩu quả, mỗi năm đều ra rất nhiều quả.
Bà thường hái hồng đem bán, số tiền kiếm được dùng để tìm kiếm Tuyết Nhi.
Bình thường bà cũng chia cho hàng xóm láng giềng, giờ nghĩ lại, dường như người hàng xóm bên cạnh chưa bao giờ ăn hồng nhà bà.
Ngay cả khi bà mang sang cho, ngày hôm sau cũng sẽ thấy chúng bị vứt trong thùng rác.
Bà cứ nghĩ là nhà họ không thích ăn hồng, nên cũng không để ý.
Lúc đó, mẹ của Tuyết Nhi dồn hết tâm sức để tìm con, không còn tâm trí để ý đến những chuyện khác.
Giờ nghĩ lại, bà thấy thật rùng mình.
Đúng lúc này, cửa chính vang lên tiếng đập ầm ầm.
“Mẹ Tuyết Nhi, sao ban ngày ban mặt lại đóng cửa thế? Làm sao tôi vào được, mau mở cửa ra.”
Mẹ của Tuyết Nhi nghe thấy giọng nói này, mồ hôi lạnh túa ra.
Ầm ầm!
Tiếng đập cửa rất mạnh, như muốn phá cửa xông vào.
Hoàn toàn không giống như đang muốn về nhà, cái khí thế đó, cứ như người bên trong là kẻ thù vậy.
Mẹ của Tuyết Nhi ngồi yên tại chỗ, nhìn cửa ra vào và cửa sổ đã được đóng kín, tim đập thình thịch.
“Mẹ Tuyết Nhi, bà không phải đang ở nhà sao? Sao không mở cửa, tôi muốn đi vệ sinh, nếu không mở cửa, tôi sẽ phá cửa đấy.” Giọng nói lo lắng bên ngoài vọng vào, mẹ của Tuyết Nhi có chút do dự.
Mộc Ly nhìn ra sự do dự của bà: “Đừng mở cửa, ông ta đang xem phát sóng trực tiếp...”
Lúc này, Thanh Tố lên tiếng: “Cô bé, cô đừng nói bừa, biết đâu người ta chỉ muốn vào nhà vệ sinh thôi, dù sao khi đi vệ sinh thì ai cũng sẽ sốt ruột hơn bình thường một chút.”
Cô ta không muốn tin những gì Mộc Ly nói là sự thật, biết đâu cô chỉ đang diễn kịch.
Mẹ của Tuyết Nhi do dự, xét theo biểu hiện thường ngày, chồng bà không hề giống một người có thể giết con gái mình.
Những năm qua, ông ta cũng rất ủng hộ việc tìm kiếm con gái.
Mỗi khi trong nhà có tiền tiết kiệm, hai người lại cùng nhau đi đến những nơi khác nhau để tìm kiếm.
Mỗi khi có tin tức, chồng bà cũng rất sốt ruột đi xác minh.
Bà không thể tin được, theo lời Mộc Ly, hung thủ giết con gái mình lại chính là chồng mình.
Đó là con gái ruột của ông ta.
Bà do dự muốn đến gần cửa, Mộc Ly nhìn Thanh Tố trên màn hình với ánh mắt lạnh lùng.
“Đừng mở cửa, nếu muốn đi vệ sinh, tại sao không sang nhà hàng xóm mượn? Nghe tôi, hãy đợi một lát, cảnh sát sẽ đến ngay thôi.”
Mẹ của Tuyết Nhi do dự nhìn màn hình, không biết phải làm sao.