Bình luận trong phòng livestream lập tức bùng nổ.
[Anh chàng này đẹp trai quá, người thường mà cũng đẹp trai thế này.]
[Tôi biết anh này, là “đại gia” bên Thanh Tố, donate cho cô ấy ít nhất 30 vạn rồi.]
[Giàu thế? Vừa đẹp trai vừa giàu có, không biết đã có người yêu chưa nhỉ?]
[Nữ streamer mới tới gặp xui rồi, xem ra Thanh Tố sắp thắng.]
…
ID của chàng trai trẻ là “Lãnh Mặc”, nghe tên thì rất lạnh lùng, nhưng hoàn toàn khác với con người anh ta.
“Hello, chào chị gái nhỏ.”
Mộc Ly gật đầu với anh ta: “Anh muốn xem gì?”
Lãnh Mặc cười khẩy, đôi mắt híp lại mang theo chút tinh quái.
“Hai người đều nói chỉ cần nhìn mặt là có thể biết quá khứ tương lai, vậy cô nói xem chuyện trước kia của tôi thế nào đi.”
Mộc Ly gật đầu.
“Được, tôi sẽ nói.”
Cô nhìn kỹ gương mặt Lãnh Mặc một lúc, rồi chậm rãi nói.
“Năm nay anh 28 tuổi, tốt nghiệp được ba năm, gia cảnh không tốt.”
“Anh lớn lên ở nông thôn, nhà nợ hơn 10 vạn, số nợ đó là để lo cho anh ăn học.”
“Anh rất thông minh, thi đỗ đại học 985, năm tốt nghiệp lại thi đỗ thạc sĩ 985, có thể nói lúc đó tương lai của anh rất xán lạn, chỉ tiếc…”
Mộc Ly vừa dứt lời, sắc mặt Lãnh Mặc tối sầm lại.
Lãnh Mặc vẫn luôn xây dựng hình tượng “con nhà giàu” trong livestream của Thanh Tố, thậm chí khi nói chuyện riêng với cô ta, anh ta còn cố ý để lộ thân phận “phú nhị đại”.
Chưa kể những video ngắn anh ta tự đăng, đều là hình ảnh một người đàn ông giàu có, đẹp trai, sự nghiệp thành đạt.
Không ngờ lại bị nhìn thấu như vậy.
Lúc này, bình luận ồn ào cả lên.
[Quả nhiên là lừa đảo, ai chẳng biết Lãnh Mặc là con nhà siêu giàu, trước đó còn quay video chiếc xe sang 40 triệu tệ, còn vẫy tay chào mọi người trong xe nữa.]
[Lãnh Mặc donate cho Thanh Tố ít nhất 30 vạn, sao có thể nợ nần hơn chục vạn được, đúng là lừa đảo.]
[Đúng vậy, trước đó có streamer dám mỉa mai Thanh Tố, Lãnh Mặc donate ngay 5 vạn, khiến đối phương phải quỳ xuống xin lỗi.]
[Chậc chậc, lừa đảo mà.]
Thanh Tố cười mỉa mai.
“Chị gái nhỏ này, nếu không biết thì đừng nói bừa, Lãnh Mặc sao có thể là loại người cô nói.”
Nhưng cô ta không thấy, mỗi khi Mộc Ly nói một câu, sắc mặt Lãnh Mặc lại càng thêm u ám.
Cuối cùng, anh ta nhìn Mộc Ly với vẻ kinh ngạc.
Mộc Ly hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những lời bàn tán.
Cô nhìn Lãnh Mặc: “Anh nói xem tôi nói có đúng không?”
Lãnh Mặc không biểu lộ cảm xúc, im lặng ngồi yên.
Dần dần, bình luận cũng im bặt.
Mọi người đều im lặng chờ đợi xem Mộc Ly sẽ nói gì tiếp theo.
“Chỉ tiếc, sau khi làm việc được một năm, vì năng lực kém, làm hỏng nhiều dự án, anh đã bị sa thải.”
“Sau đó được một nữ cấp trên để ý, lúc đó anh đang thiếu tiền, nên đã đồng ý làm “trai bao” cho cô ta, gần đây anh đang phiền não một chuyện.”
Mộc Ly nhìn Lãnh Mặc trên màn hình, sắc mặt anh ta từ u ám dần trở nên bình thản.
“Hiện tại anh đã kiếm đủ tiền từ cô ta, nên muốn rời đi, nhưng vẫn chưa quyết định được.”
Vừa dứt lời, điện thoại trên tay Lãnh Mặc rơi xuống bàn.
Đây là suy nghĩ mới xuất hiện gần đây của anh ta, chưa từng nói với ai, sao cô gái này lại biết?
Thanh Tố nhìn Lãnh Mặc, im lặng không nói gì.
Phản ứng của Lãnh Mặc đã chứng minh Mộc Ly nói đúng.
“Đại gia” vẫn luôn donate cho cô ta, hóa ra chỉ là một gã “trai bao”, căn bản không phải “phú nhị đại”, cũng chẳng phải tổng tài thành đạt nào cả.