Khán giả trong phòng livestream cũng bắt đầu chia sẻ chuyện của mình.
[Đúng là có những bố mẹ như vậy. Nhà tôi cũng trọng nam khinh nữ, từ bé cái gì của tôi, em trai tôi muốn là bố mẹ cho, chẳng hỏi ý kiến tôi câu nào.]
[Gia đình thiên vị thế này ngạt thở lắm, cùng bố mẹ mà đối xử với hai con khác nhau.]
[Ôm các bạn, tôi cũng vậy. Năm nay tôi 24 tuổi, mẹ tôi muốn gả tôi cho một người què, chỉ để lấy tiền cho anh trai tôi cưới vợ.]
[Bạn ở trên ơi, ôm bạn, chạy trốn đi, trời đất bao la, không tin không có chỗ cho mình.]
[Tôi đã bỏ nhà đi rồi, cắt đứt liên lạc với họ. Bố mẹ muốn bán tôi đi, sau này tôi sẽ không còn tình cảm gì với họ nữa.]
...
Nhìn mọi người chia sẻ, vẻ mặt đau khổ của Bi Thảm Đại Mẫu Hầu càng thêm nặng nề.
Như thể anh ta chịu uất ức lớn lắm. Mộc Ly suýt nữa thì cười ra nước mắt.
“Ha ha ha, vậy tại sao bố mẹ anh lại bênh em gái đánh anh, anh còn nhớ không?” Mộc Ly vừa cười vừa hỏi.
Bi Thảm Đại Mẫu Hầu lắc đầu, chuyện này anh ta thật sự không nhớ rõ.
Chỉ nhớ là hồi còn bé, ở quê với ông bà, chơi với em gái bốn tuổi, em gái tự nhiên đánh anh ta, rồi bố mẹ lấy gậy đánh anh ta suýt chết.
Thực ra, nguyên nhân cụ thể là gì anh ta đã quên, chỉ nhớ lúc đó rất đau.
Đến giờ anh ta vẫn nghĩ bố mẹ thiên vị em gái, đánh anh ta bò lê bò lết.
Lúc đó em gái còn nhỏ, mới bốn tuổi, chẳng nhớ gì cả. Mỗi lần Bi Thảm Đại Mẫu Hầu nhắc lại, em gái anh ta cũng chỉ lắc đầu ngơ ngác.
Mộc Ly nín cười, nói: “Giờ anh gọi điện cho mẹ anh, hỏi bà ấy tại sao lúc đó lại đánh anh.”
Bi Thảm Đại Mẫu Hầu nhìn Mộc Ly, cảm giác cô đang nói móc mình.
Lúc này khán giả trong livestream cũng nhận ra có gì đó không đúng.
[Nhìn chị gái này, hình như có chuyện gì đó chúng ta không biết.]
[Để yên đã, tôi muốn biết tại sao bố mẹ anh Hầu lại thiên vị như vậy.]
[Cảm giác sắp có plot twist, hóng.]
...
Bi Thảm Đại Mẫu Hầu hơi bất mãn: “Có gì mà plot twist, cho dù tôi có làm sai gì, họ cũng không thể đánh tôi đến mức phải vào viện, lúc đó tôi đau đến mức bò lê bò lết, đến giờ tôi vẫn còn nhớ.”
Nói rồi anh ta cầm điện thoại khác, thành thạo gọi cho mẹ.
Vừa nối máy, Bi Thảm Đại Mẫu Hầu còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy giọng bên kia.
“Gọi điện làm gì? Bà mày đang đánh mạt chược, có gì nói nhanh lên!”
Giọng nói sang sảng vang lên trong livestream, khiến khán giả ngẩn người.
[Mẹ anh Hầu thật là... thật là thẳng thắn!]
[Giọng dì này nghe là biết sức khỏe tốt, có cảm giác như mẹ tôi gọi tôi ăn cơm vậy.]
[Mẹ tôi lúc tôi phạm lỗi, cũng mắng tôi như thế này.]
…
“Mẹ, con muốn hỏi mẹ một việc.” Trên mặt Bi Thảm Đại Mẫu Hầu có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn muốn hỏi rõ ràng chuyện đó.
“Việc gì? Sao thế, hết tiền rồi à? Không phải con đang làm người nổi tiếng trên mạng sao? Nếu không kiếm ra tiền thì về kế thừa nhà máy của bố con, khi đó mẹ với bố con sẽ đi du lịch.”
Bi Thảm Đại Mẫu Hầu ho nhẹ một tiếng: “Mẹ, không phải chuyện này!”
Lúc này anh ta không dám nhìn xem tình hình trong khung bình luận thế nào nữa.
Mộc Ly thì nhìn thấy rất rõ ràng.
[Cái gì, anh Hầu là con nhà giàu sao?]
[Thôi giết tôi đi, tôi không thể thấy người khác giàu hơn mình.]
[Tôi thà tin anh Hầu là một blogger tự lập nghiệp, cũng không muốn tin anh ấy có nhà máy để thừa kế.]
[Bỏ theo dõi rồi, bỏ theo dõi rồi, nhà anh Hầu lại giàu như vậy, còn là thiếu gia nữa.]
…