“Cô cũng coi như may mắn, chiếc vòng trên tay cô kia, không phải đồ có nguồn gốc chính đáng, bên trong âm khí rất nặng, nếu là người bình thường đeo vào ngày thứ hai, e là đã mất mạng rồi.”
Mộc Ly nhìn chiếc vòng trên tay cô, sau khi mở thiên nhãn có thể cảm nhận rõ ràng sương đen bao phủ.
“Á, sao có thể, người của cửa hàng đó nói với tôi là báu vật trấn tiệm của họ, đã nhiều năm rồi mà.”
Mộc Ly dở khóc dở cười: “Người ta nói gì cô cũng tin à, thứ này được đào lên nhiều nhất chưa quá nửa năm, làm gì có chuyện nhiều năm.”
Nghe thấy hai chữ “đào lên”, Đản Thát sợ đến run lẩy bẩy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây