Trên đường đến Tri Hành điện, thật trùng hợp, nàng ta gặp Bát công chúa và bốn vị thư đồng, năm người đi cùng nhau, nàng ta lại liếc mắt một cái đã nhìn thấy Bình An.
Trong lòng nàng ta thầm nghĩ, người này thật sự từng bị bắt cóc sao? Vậy thì trước đây, chẳng phải nên sống rất khổ sở sao? Nhưng tại sao trong ánh mắt của nàng, lại chỉ thấy sự trong sáng ngây thơ vậy?
Nhận thấy ánh mắt của nàng ta, Bình An ngẩng đầu nhìn lại, cũng không có cảm giác khó chịu khi bị đánh giá, chỉ đơn giản là nhìn lại.
Ngọc Tuệ thu hồi ánh mắt, thầm nghĩ, đúng là người kỳ lạ, nàng ta bước lên, hành lễ với Bát công chúa Bùi Mẫn Quân, nói: “Cô cô.”
Bây giờ gặp Ngọc Tuệ, Tiết Tĩnh An vẫn có chút căng thẳng, thấy Ngọc Tuệ không có ý định nói chuyện với họ, nàng ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây