Cô vừa về một lát, bà Từ vội chạy đi đun nước cho cô tắm rửa gội đầu, cái ôm chặt của bà thiếu chút nữa coi cô là cục vàng cục bạc. Nhưng ngoài miệng bà không để yên chút nào, sau khi nghe nói cô nối xương giúp Vương Bổn Nghĩa, bà càng dùng sức vỗ mạnh mấy cái vào lưng cô.
“Cái con bé chết tiệt này, lá gan của con lớn quá ha? Đó là đùi người ta chứ không phải là chân heo chân bò đâu! Nếu không làm tốt, con nói xem mẹ phải giải thích với chú Vương thím Vương thế nào? Chị cả con sau này sao có thể sống yên ở Vương gia?”
Tóc của Từ Đóa mới khô được một nửa, cô miễn cưỡng chấn chăn ngồi trên giường đất ủ ấm người, nghe một hồi lỗ tai muốn đóng kén luôn.
Nhưng ở thời hiện đại rộng lớn kia, chưa từng có ai lải nhải với cô, cũng không ai quan tâm cô như thế này. Vì thế cô không thấy phiền chút nào, mà ngược lại, lòng cô cũng giống như nhiệt độ cơ thể bây giờ, tràn đầy ấm áp.
Bà Từ cũng không lải nhải lâu, Trang Chấn Vũ giúp dọn đồ ăn lên bàn, đã đến giờ ăn cơm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây