Trông thấy vậy, sắc mặt Từ Đoá vẫn không thay đổi, cô dùng ngón tay thon dài tái nhợt ấn vào chỗ quanh vết thương. Sau đó nhanh như chớp, cô chộp lấy bắp chân của người đàn ông rồi đẩy mạnh một cái.
Chỉ nghe thấy một tiếng “cạch”, Vương Bổn Nghĩa hét lên trong đau đớn, cả nửa người ngồi bật dậy khỏi tấm cửa.
Những người khác thậm chí còn sốc hơn, vội tiến lên ngăn cô lại: “Cháu đang làm cái gì thế!”
“Ổn rồi”. Trái lại, Từ Đoá lại mỉm cười nhẹ nhõm, cô ngước đầu lên hỏi: “Thanh gỗ với mảnh vải đâu?”
Mọi người đều sửng sốt, bấy giờ mới nhìn thấy cái chân vốn bị vẹo lệch đi của Vương Bổn Nghĩa giờ đã hồi phục lại dáng vẻ bình thường ban đầu, chỉ là vẫn còn sưng tấy trông hơi đáng sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây