Sở dĩ Thiên Đình Môn được gọi là Thiên Đình Môn, cũng bởi vì tông môn này am hiểu nhất hai chuyện: Một, trồng linh dược. Hai, chế thuốc.
Thân làm con gái của chưởng môn, cho dù cô vô dụng như thế nào, cũng đã nghiên cứu kỹ lưỡng qua hai phương diện này. Ngay cả sau khi trở về thời hiện đại, cũng ôm tâm lý hoài niệm, đọc một ít sách về “Bản thảo cương mục”.
Từ Đóa nói với người đàn ông trung niên: “Nếu như chú muốn dùng mật gấu để thanh nhiệt giải độc, thì dùng hoa cúc dại và hoa kim ngân sẽ hiệu quả hơn, còn nếu muốn để thanh lọc gan, sáng mắt, cỏ long đảm và cây sơn chi thật ra tốt hơn so với mật gấu nhiều.”
“Thật sao?” Người đàn ông không ngờ cô là con gái của nhà này, ông ta ngẩn người, nửa tin nửa ngờ.
Từ Đóa đi vào và cất đồ đạc, viết một danh sách đưa cho đối phương: “Chú cầm đi tìm thầy thuốc hỏi xem có khả thi hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây