Trong mắt Từ Đóa hiện lên một tia kinh ngạc, người phụ nữ nhẹ giọng nói: “Tôi xin lỗi đã quấy rầy anh, chẳng qua tôi thật sự không thể tin được, chỉ sợ Tạ Mạnh Sơn nghe nhầm, cho nên mới chạy tới đây yêu cầu anh xác nhận. Anh Trang, anh cũng giống như chúng tôi, ở đây an cư lạc nghiệp không quay lại nữa phải không?”
Một câu anh Trang, một câu giống như chúng tôi, vô hình chung đã thu hẹp khoảng cách giữa hai người.
Nhưng mà…
“Đồng chí Tống, nếu như tôi nhớ không lầm, hình như cô còn lớn hơn tôi bốn năm tuổi lận, gọi như vậy có phải không thích hợp không?”
Lời này đâm thẳng vào tim nha ông già sắt đá. Từ Đóa suýt chút nữa nhịn không được mà cười ra tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây