“Trịnh Khải này là bạn từ nhỏ và bạn học của anh trai Lục Huy của Lục Tuyết Mai, trước kia tên là Trịnh Khải Hoàn. Bởi vì hoàn cảnh gia đình không tốt, mười năm XX vừa mới bắt đầu đã đi theo người trong nhà chạy ra nước ngoài, năm nay mới trở về.”
Trang Chấn Vũ nói với Từ Đóa: “Ngày đó anh cảm thấy chủ nhà muốn bán căn nhà có chút kỳ lạ, nhưng tạm thời không nghĩ ra kỳ lạ ở chỗ nào. Bây giờ mới nghĩ ra, anh ta ở nước ngoài mười mấy năm, giọng kinh đô có lưu loát mấy thì thói quen nói chuyện cũng không giống người bản địa lắm.”
Vì giải thích nguyên nhân ngày ấy bản thân xuất hiện ở chỗ đó với Từ Đóa, Trang Chấn Vũ không thể không nói thẳng chuyện bản thân muốn mua nhà ở, đến bây giờ nhớ tới vẫn cảm thấy tức giận.
Suy nghĩ của Từ Đóa lại hoàn toàn không ở trên người Trịnh Khải: “Anh nói là anh trai của Lục Tuyết Mai tên là Lục Huy, Lục Huy còn có một người bạn tên là Trịnh Khải.” Vẻ mặt cô nghiêm túc suy nghĩ một lát, đột nhiên hỏi: “Anh Chấn Vũ, có phải Lục Tuyết Mai có tên tiếng Anh là Luna hay không?”
Từ Đóa vẫn còn khắc sâu ấn tượng về kết cục điên rồ của nguyên chủ trong sách. Tuy khi đó nhìn thấy vết sẹo lớn trên lưng cô ta, những người phụ nữ đang chuẩn bị hành động thì kinh ngạc dừng lại, dù gì chúng cũng đã để lại cho nguyên chủ cái áo lót đủ để che đi những bộ phận quan trọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây