Sau khi trở về thôn, Từ Đóa đưa ra quyết định và đưa cho ngôi làng mười nghìn đồng, “Chú Vương, nếu năm sau trời ấm hơn, chúng ta hãy sửa con đường trong thôn của chúng ta đi. Đường núi vẫn khó đi quá. Nếu Thôn chúng ta muốn trở nên giàu có, đường đi không đẹp thì làm sao mà được?”
Bí thư Vương xúc động đến đôi mắt già nua suýt nữa rơi lệ.
“Được, được! Mùa xuân năm sau chú sẽ làm, đảm bảo khi quay lại cháu sẽ thấy một con đường hoàn toàn mới.”
“Làm đường bê tông đi ạ.” Từ Đóa nói: “Nếu như chú Vương không có đủ tiền, chú có thể đến tìm cháu. Dù sao thì cháu cũng vận chuyển nhân sâm, đường không tốt lại bất tiện, việc sửa chữa con đường này là tốt cho làng của chúng ta và cho cháu nữa.”
Bí thư Vương lập tức nói hai năm qua thôn có tiền, chúng ta sẽ đợi không đủ thì mới nói với cô sau. Quay lại thì liền quảng bá ca ngợi sự cống hiến của Từ Đóa cho thôn, và gửi một tấm bảng đến treo trước cửa nhà họ Từ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây