Vì thế khi xe tải chở sâm đi từ thôn Dương Thụ đến thành phố An Giang, trên xe ngoại trừ Dương Thạc và Từ Đóa còn chen thêm đại lão.
Nhìn thấy Trang Chấn Vũ, Dương Thạc cũng cảm thấy rất bình thường: “Chồng cô cũng về cùng với cô à?”
“Chuyện quan trọng như thế này thì đương nhiên tôi phải đi cùng vợ tôi rồi.” Trang Chấn Vũ cười: “Anh Dương, cảm ơn anh đã giúp vợ tôi một việc lớn như thế. Sau này nhất định tôi phải chuẩn bị một cái phong bì thật lớn để cảm ơn anh.”
Không hổ là hai vợ chồng, đến cả nói cảm ơn cũng giống nhau như đúc.
Dương Thạc cười xua tay: “Không cần, Tiểu Từ đã đồng ý cho mấy túi gạo và mì của nhà cậu trồng rồi. Nghe nói bây giờ gạo của thôn hai người đã thành gạo ngon cấp trung ương rồi, thế này là tôi chiếm tiện nghi của hai người rồi đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây