“Mẹ chưa nói xong đâu, con tức giận cái gì?” Từ Tú Lan tức giận đánh lên cánh tay cô ta, rồi nói: “Lúc đến đây con không thấy người dân trong thôn này có thái độ gì với chị ba họ của con sao? Chuyện của con có lẽ bác cả con không quyết định được, con đi cầu xin chị ba họ của con đi.”
Cái chữ “cầu xin” này quá chói tai, Mạnh Liên Chi không thèm suy nghĩ, mở miệng phản đối ngay lập tức: “Con không đi đâu!”
Cô ta và Từ Đóa đều ngang vai vế với nhau, sao cô ta phải đi cầu xin Từ Đóa chứ? Trong tương lai cô ta sẽ luôn ở vị trí thấp hơn Từ Đóa à?
Cả ngày trời cô ta bị Từ Đóa làm mất mặt như vậy còn không đủ à, muốn cô ta đi cầu xin Từ Đóa? Thà để cô từ bỏ công việc này!
“Con bé này, sao con không chịu nghe lời mẹ vậy?” Từ Tú Lan trừng mắt nhìn cô ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây