Không phải nguyên chủ ầm ĩ muốn sống muốn chết muốn gả cho anh, mà bọn họ là tình chàng ý thiếp, nước chảy thành sông.
Từ Đóa có chút không nói nên lời, ngược lại người phụ nữ lại luôn gật đầu: “Tôi nói hai người cô cậu nhìn qua cũng chẳng lớn lắm, cũng đã kết hôn bốn năm rồi.”
Bà ta nói xong, đưa bánh chiên đã cuốn xong cho con gái nhà mình: “Con ăn trước đi, mẹ đi lấy ít nước nóng.”
Mạnh Liên Chi đang hụt hẫng vì bị một đôi trai tài gái sắc ở đối diện kích thích, nghe vậy thì mất kiên nhẫn vung tay lên: “Con không đói bụng, muốn ăn thì bản thân mẹ ăn đi.”
Lần này vừa vung, đúng lúc đánh lên mu bàn tay của người phụ nữ, suýt chút nữa hất văng bánh chiên trong tay bà ta đi, người phụ nữ lập tức khó chịu: “Không ăn thì thôi! Có giỏi thì con đừng có ăn nữa, nhịn đói đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây