Ở trong mắt bọn họ, người có thể bị lợi ích rung động lần đầu tiên hay lần thứ hai thì chắc chắn còn có thể rung động lần thứ ba, điều này chỉ phụ thuộc vào việc lợi ích mà bạn cho có đủ nhiều hay không.
Nhưng mà bọn họ luôn ngồi không coi giữ hai ngày, Thường Lượng chẳng khác nào đã bốc hơi khỏi trần gian, chưa từng về nhà cũng không hề đi học.
Người của Thường gia thì hỏi một không biết ba, lúc nhận tiền thì ngoài miệng đồng ý sẽ tìm người giúp, nhưng ai cũng không thấy bọn họ tìm người ở chỗ nào.
Ngay lúc người Thẩm gia đang vô cùng sứt đầu mẻ trán thì cuối cùng ông Từ và bà Từ đã ngồi tàu hỏa đến kinh đô vào sáng thứ Bảy.
“Bà ngoại, ông ngoại!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây