“Không có gì đâu, đi thôi” Thấy Thẩm Nhữ Thật vẫn đứng yên bất động, Đinh Mẫn buông tay ra, hỏi: “Sao em lại mất trí như vậy, còn nghĩ đến Thẩm Minh và Tử Kiến?”
Nghe vậy, Thẩm Nhữ Thật tràn đầy oán hận:“Khi thằng bé Thẩm Minh về nhà không có đề cập đến chuyện lớn như này. Nếu như vừa rồi Trang Chấn Hoa không có nói đến, thì em cũng không biết rằng vết thương của Tử Kiến có liên quan đến nó.”
Cô ấy chỉ nghe nói rằng Trang Tử Kiến bị thương và phải nhập viện, nhưng lý do chính xác là gì thì không rõ ràng lắm.
Vừa rồi nghe Trang Chấn Hoa giễu cợt nói: “Tử Kiến bị thương như vậy, không phải là vì cháu trai ngoan của cô sao, cô còn giả vờ làm người tốt làm gì?” Thẩm Nhữ Thật đầu tiên là không thể tin được, sau đó là kinh ngạc đến điếng người như đang chìm xuống đáy thung lũng lạnh giá.
Ngay sau cuộc trò chuyện với Từ Đoá ngày hôm trước, Thẩm Nhữ Thật đã tự nhận thức được rằng mình không thể làm thân được với Từ Đoá, và trong tương cô ấy phải dành nhiều thời gian hơn cho con trai của mình cùng Trang Tử Kiến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây