Không cần biết là Từ Đóa là khen ngợi cậu, hay là khinh thường cậu, trong lúc đối chiến cậu đều không bị làm phiền, chỉ một lòng nghĩ rằng làm sao để ép Từ Đóa di chuyển chân.
Chỉ đáng tiếc, đối mặt với thực lực tuyệt đối, cho dù tâm thái có tốt đến đâu cũng vô dụng = =.
Những mánh khóe mà Trang Tử Kiến có thể dùng đa số đều đã dùng rồi, bản thân cậu mệt đến mức thở dốc, nhưng Từ Đóa không hề di chuyển, đến hơi thở cũng không bị loạn dù chỉ một chút.
Cậu có chút tuyệt vọng rồi: “Ôi trời, chú của tôi dám cưới cô, đây là có dũng khí lớn như thế nào vậy!”
Không sợ chết như thế, sau này nếu có ai nói với cậu ấy rằng chú của cậu không phải là thực sự yêu cô thì cậu lo cho ai!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây