Đợi đến khi xuống lầu rồi, ông ta không nhịn được trách mắng vợ: “Bà nói bà cứ muốn xen vào chuyện này để làm gì? Đây không phải là đắc tội người ta sao?”
“Bây giờ nhớ tới nịnh nọt rồi, trước kia lúc tôi nói muốn giúp Nhữ Chân sao ông không nói?” Mẹ Lục Tuyết Mai cắt ngang ông ta: “Nếu không ông nói xem nếu Nhữ Chân có mối quan hệ này, bây giờ làm việc cũng có thể thuận tiện hơn rất nhiều, tôi đến nỗi để bản thân ôm đồm chuyện này sao?”
Lão nhị Lục gia không nói gì.
Mẹ Lục Tuyết Mai không nhịn được oán giận: “Người Trang gia này ai ai cũng dầm muối không ăn, mỗi lần tôi chỉ muốn nhắc đến Nhữ Chân, không phải nói lảng sang chuyện khác thì là trở mặt với tôi. Tôi thấy tôi phải nói với Nhữ Chân, bảo em ấy phải nghĩ cách khác. Đừng để em ấy còn chưa quay lại Trang gia kia, tôi đã vì em ấy mà đắc tội với tất cả mọi người rồi.”
“Con đường ông nội Trang và chú Trang này không đi được, chẳng lẽ dì Chân không nghĩ đến ra tay với những người khác trong nhà đó sao?” Lục Tuyết Mai hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây