Từ Đóa không thấy bất cứ vết thương nào trên người anh, thậm chí ngay cả vết bầm cũng không có, nhưng cô lại thấy một vết sẹo nhạt sau lưng anh.
Ngón tay của cô nhẹ nhàng vuốt ve trên vết sẹo, hỏi anh: “Anh Chấn Vũ, vết sẹo này từ đâu ra đây?”
“Bị mảnh sứ vỡ cứa vào.” Trang Chấn Vũ suy nghĩ một chút, nói: “Chắc là hồi năm chín tuổi.”
“Bị mảnh sứ vỡ cứa vào? Vì bảo vệ Lục Tuyết Mai nên mới bị cứa à?” Từ Đóa hừ một tiếng.
Cô còn nhớ lúc trước Lục Tuyết Mai nói chuyện này ở trước mặt cô. Nếu anh dám nói đúng vậy, vậy cô không vội nói việc kia cho anh. Để anh chờ một thời gian, chờ ngày nào tâm trạng của cô tốt thì cô sẽ suy nghĩ lại có nên nói cho anh nghe hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây