Từ Đóa đứng giữa im lặng, một câu cũng không muốn nói, lấy khăn tay dính máu ngâm vào thau nước sau đó đi ăn cơm. Ngược lại, tâm trạng Trang Chấn Vũ rất tốt, cười ha hả hỏi cháu lớn nhà mình: “Tử Kiến, chú nhỏ sáng nay có phải vô cùng đẹp trai không?”
“Phốc khụ khụ khụ khụ.”
Trang Tử Kiến bị sốc hông, nước cà chua trực tiếp phụt ra từ lỗ mũi.
Một lúc lâu sau, cậu mới từ từ lấy lại hơi thở, vẻ mặt sợ hãi nhìn người đàn ông, rồi nhìn Từ Đóa cách đó không xa: “Không, chú nhỏ hôm nay không đẹp trai chút nào, vừa nhìn đã biết tối qua thức khuya. Có phải chú còn chưa tỉnh ngủ nên mới nói mớ không?”
Không được rồi, người đâu mau tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây