“Vậy cậu đi đi!” Từ Đóa không có chút phản ứng nào, cô nhìn Trang Chấn Vũ hỏi: “Anh Chấn Vũ, anh đưa tiền cho Tử Kiến chưa?”
“Anh chưa đưa.” Người đàn ông cười lắc lắc đầu trả lời.
Từ Đóa liền cười tươi vui vẻ, cô hớn hở mà xua tay với Trang Tử Kiến.
“Đi thong thả, bọn tôi không tiễn nhé, cậu chắc không lạc đường đâu, từ đây đến huyện tầm hơn nửa giờ. Dù sao thì cậu cũng cao lại gầy, một đường từ đây về huyện có thể xin cơm mà về, đợi bọn tôi về đến đế đô chắc lúc đó cậu cũng về tới nhà rồi.”
“Xin cơm mà về?” Trang Tử Kiến không thể tin nổi lỗ tai bản thân đang nghe thấy gì, cậu ta bực bội nói: “Tâm tư thím sao lại ác độc như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây