May là có bà Hứa và Từ Anh giúp nhào bột, Vưu Lệ hỗ trợ coi lửa, Từ Đóa chỉ cần đuổi mấy người làm cảnh ra chỗ khác là được rồi.
Lúc này nghe Vưu Lệ nhắc tới bánh bao, cô trợn mắt khinh bỉ: “Sao tôi quên được, sáng nay lúc ra khỏi cửa mẹ tôi đã bắt đầu nhào bột, tối về nhất định bánh bao đã được ra lò. Sáng giờ cô đã nhắc đi nhắc lại ba lần rồi đó, mẹ tôi cũng không lải nhải như cô đâu.”
“Sao, hôm nay thầy Tiểu Trang nhà cô đến đây, thì liền chê tôi phiền phải không? Nếu cô ngại tôi phiền, tôi sẽ ra ngoài đi vài vòng, không làm chướng mắt hai người nữa.”
Vưu Lệ trợn mắt, làm bộ muốn đứng dậy rời đi. Nhưng vừa nhìn thấy cái gì đó, cô lại phịch mông ngồi xuống, nghiêng đầu gọi Từ Đóa: “Tiểu Đóa ơi, vị đại ca hôm qua lại tới nữa rồi kìa.”
Vừa nghe thấy câu này, Trang Chấn Vũ vốn đang tiện tay lật quyển sách ngữ văn lớp mười một của Từ Đóa ngẩng đầu lên, nhìn theo hướng Vưu Lệ nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây