“Không cần cảm ơn. Ông ta để lộ sơ hở, tôi chỉ thừa cơ chỉ ra thôi.” Dương Thạc mỉm cười, anh nhìn chiếc xe bò, hỏi: “Tới bán bắp à?”
“Có thể nói vậy, năm nay nhà không trồng lúa mạch, muốn đổi một ít bột mì về.”
Thành thị không giống như ở nông thôn, ở nông thôn, chỉ cần chăm chỉ làm việc và khai hoang đất đai, vẫn sẽ có cơm no để ăn.
Lương thực trong thành thị lại cung cấp theo hạn lượng, trừ khi có phiếu gạo trợ cấp của đơn vị công tác chính thức, mỗi người một tháng chỉ được cấp 27 cân rưỡi. Nhà nào nhiều con gái, hoặc con còn nhỏ có thể xoay sở, nếu như nuôi mấy đứa con trai đang tuổi ăn tuổi lớn, vậy thì căn bản không đủ ăn.
Lúc này người ta sẽ ngấm ngầm mua bắp từ những người ở vùng nông thôn lân cận với giá cao, sau đó mang về hong khô trên giường đất rồi mài thành bột ngô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây