Cương thi cự nhân mang theo đại thiết côn, nện bộ pháp trầm trọng đi đến phụ cận, nói với Tô Triệt:
- Ta bị tòa thạch quan này tù cấm vô số năm, đại đa số thời gian đều là an nghỉ mà chết, mặc dù có sinh linh nào đó có thể khiến ta bừng tỉnh nhưng ta cũng không thể ly khai phiến rừng rậm này...
- Hiện giờ, ta thông qua một chút Hỗn Độn chi lực vừa mới đạt được kia một lần hành động phá hủy đi thạch quan, rốt cục đã lấy được tự do, mặc dù giữa ta và ngươi trước đó đã nói là một hồi giao dịch, nhưng lại nói tiếp, coi như ngươi cũng có ân cứu ta, trong những ngày kế tiếp, thậm chí trong thời gian ngắn lâu hơn nữa, ta cũng có thể ở cạnh bảo hộ ngươi, coi như là một phần đáp tạ a.
Hiện giờ, hắn đã khôi phục lại hình thái tánh mạng bình thường, không thích dùng từ “cương thi” để xưng hô nữa, hơn nữa, lời nói cử chỉ tuy rằng lộ rõ hào sảng, nhưng cũnghữu lễ có độ, thậm chí chủ động tự giới thiệu mình nữa:
- Ta gọi là Hồng Cự, ngươi xưng hô như thế nào?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây