Bao xuống một con thuyền hoa, hưởng thụ nhàn nhã phong lưu của thế tục, đây là chủ ý của Tô Triệt, bởi vì, trong kinh nghiệm nhân sinh của hắn, ngoại trừ bốn năm kiếp sống bộ khoái cùng bốn năm khổ tu, thật đúng là không hề có chút vui thú nào của một công tử con nhà thế gia.
Trong thuyền hoa, Tô Triệt và Thiên Âm uống trà đánh cờ, thỉnh thoảng còn có thể trò chuyện mấy câu. Trải qua những ngày này hữu hảo ở chung, đối thoại giữa hai người đã tương đối tùy ý.
Nhưng mà, Tô Triệt chưa bao giờ hỏi thăm những vấn đề như “tại sao phải chọn ta cùng với ngươi một chỗ du lịch trần thế”,… bởi vì, bây giờ còn không phải thời điểm lột đi tấm màng mỏng này.
- Sư tỷ, ta muốn hướng ngươi lãnh giáo một loại thuật dịch dung cực kỳ cao minh, có thể lừa qua pháp nhãn của Kim Đan hậu kỳ dò xét...
Tô Triệt vê lên một con cờ, thấp giọng nói ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây