Tiên Giả

Chương 92: Khác (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Vu sư...

Trần Uyển nhìn người thanh niên bị Nhân Tiêu Vương xách theo, đôi mắt đẹp trợn tròn, còn chưa kêu lên, đã bị Viên Minh dùng một tay bịt miệng.

Tiếng kêu thoáng dừng lại. May mà Nhân Tiêu Vương không phát hiện ra.

Sau khi hắn nhảy xuống đất, các Nhân Tiêu còn lại đương nhiên đồng loạt cúi đầu một cách cứng nhắc, biểu hiện ra tư thế thần phục.

Mà Vu sư huynh của Hỏa Luyện Đường đã bị Nhân Tiêu Vương dùng một tay nắm lấy cổ giơ ngang trước người.

Gương mặt người sau nhăn nhó có vẻ đau đớn, hai mắt nhắm chặt, rõ ràng không hôn mê nhưng thậm chí không có can đảm mở mắt nhìn, cơ bắp toàn thân căng ra, cơ thể không ngừng run rẩy, rõ ràng đã khủng hoảng tới cực điểm.

Ánh mắt Trần Uyển nhìn chằm chằm vào đệ tử đồng môn kia, trong đầu hỗn loạn, chung quy không dám mạo hiểm cứu người.

Lúc này, chợt thấy Nhân Tiêu Vương kia điểm một ngón tay vào giữa chân mày của Vu sư huynh xui xẻo.

Phụt một tiếng, xương sọ của hắn giống như làm bằng đậu phụ, bị chọc thủng dễ như trở bàn tay, có thêm một lỗ máu.

Một tiếng hét thảm đầy thê lương vang lên, âm thanh vang vọng ở trong hang động.

Ánh mắt Nhân Tiêu Vương nghiêm nghị, nắm lấy Vu sư huynh đang đau đớn giãy giụa loạn kia đưa đến bên miệng.

Chỉ thấy hắn há hốc miệng, lộ ra một miệng đầy răng nanh sắc bén, ghé sát giữa chân mày của Vu sư huynh và cắn lên, đồng thời mút lỗ máu kia một lúc.

Trong chớp mắt tiếp theo, một tia sáng đỏ như máu bay ra khỏi lỗ máu ở mi tâm của hắn, bị Nhân Tiêu Vương hút sạch.

Tiếng kêu thảm thiết của Vu sư huynh kia chợt dừng lại, thân hình khô quắt, chậm rãi từ trong tay của Nhân Tiêu Vương tuột xuống, rơi xuống đất.

Ngay sau đó, Nhân Tiêu Vương mở hai tay ra, đầu hơi ngửa lên, lại giống như Thao Thiết đang hưởng thụ một bữa tiệc thịnh soạn, chìm đắm ở trong cảm giác tuyệt vời.

Cùng lúc đó, trên người của nó tự nhiên tản ra ánh sáng màu xanh lục, ở trong đó có từng đốm sáng li ti bay ra.

Các Nhân Tiêu còn lại đắm chìm ở trong những đốm sáng màu xanh này, tất cả đều ngửa đầu lên, giống như nhận được sự thăng hoa nào đó.

Viên Minh khiếp sợ trước cảnh tượng này, sửng sốt mất một lúc lâu. Bên cạnh hắn, Trần Uyển trở nên trầm lặng khác thường, gương mặt trắng bệch.

Các Nhân Tiêu khác không đi thì thôi, nếu rơi vào trong tay Nhân Tiêu Vương này, bọn họ tuyệt đối sẽ không có cơ hội sống sót, chỉ có thể trở thành huyết huyết thực của đối phương, kết quả tuyệt đối sẽ không tốt hơn Vu sư huynh kia.

Ầm.

Đúng lúc này, từ lỗ thủng phía trên hang động bỗng nhiên phun ra một sóng khí, hơi nóng cuốn theo rất nhiều cát bụi và lá cây.

Cả hang động trong lòng đất cũng chấn động kịch liệt theo, hình như có người đang tấn công qua.

Nhân Tiêu Vương ngửa đầu nhìn lên, trong miệng bỗng nhiên phát ra tiếng gầm lên giận dữ, tung người lao thẳng vào lối ra phía trên.

Các Nhân Tiêu còn lại lập tức di chuyển, giống như đàn ong đuổi theo ong chúa vậy, mỗi con đều dùng bốn chân leo dọc theo vách hang động cao chót vót, cùng lao ra ngoài.

- Có thể ra ngoài...

Viên Minh nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng lập tức vui mừng.

Hắn quay đầu liếc nhìn Trần Uyển, bảo nàng chuẩn bị sẵn sàng, chờ đến khi tất cả Nhân Tiêu đều rời đi, hắn sẽ dẫn theo nàng thoát khỏi chỗ này.

Nhưng bọn họ chờ một lúc lâu, từng con Nhân Tiêu leo ra ngoài hang động dưới lòng đất, nhưng trong góc lại có một con Nhân Tiêu cuối cùng trước sau vẫn đứng ngẩn ra đó, không rời đi theo.

- Nó làm sao vậy? Sao nó vẫn không động đậy?

Trong lòng Viên Minh thầm sốt ruột.

Trần Uyển cũng thấy căng thẳng, nếu chờ các Nhân Tiêu khác lại quay về hang động, bọn họ sẽ không thể có cơ hội thoát đi được nữa.

Nàng vỗ vào vai Viên Minh, chờ Viên Minh quay đầu nhìn qua, lại giơ tay lên làm một động tác cắt cổ, chỉ có mau chóng giết Nhân Tiêu này, bọn họ có khả năng bình yên rời đi.

Viên Minh hơi do dự, xong vẫn gật đầu.

Hắn quay đầu qua, đang định xuống từ cửa hang bên này, chợt thấy Nhân Tiêu kia cử động.

Chỉ thấy đầu nó xoay trái xoay phải, giống như đang quan sát tình hình xung quanh. Sau khi thấy xung quanh không còn ai, nó nhất thời di chuyển, đi về phía bên trái, rời khỏi tầm mắt của hai người Viên Minh.

Viên Minh nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi sửng sốt.

- Nhân Tiêu kia có phần không thích hợp. Sao nhìn nó giống như có linh trí vậy?

Hắn khẽ hỏi Trần Uyển.

Trần Uyển nghe tiếng thì thò đầu ra nhìn, phát hiện quả nhiên đã không thấy bóng dáng của Nhân Tiêu kia nữa.

- Chuyện này... Không thể à, cho dù trong Nhân Tiêu sinh ra vương, cũng chỉ có thể có một con, tuyệt đối sẽ không đồng thời xuất hiện hai vương, bằng không giữa bọn chúng sẽ phát sinh tranh đấu sống chết, tuyệt đối không khả năng chung sống hòa bình.

Trần Uyển nhất thời cũng có chút mờ mịt.

- Mặc kệ, chúng ta chạy ra trước lại nói sau.

Viên Minh nói.

Hắn nói xong, lập tức thò người ra, tay bám vào vách hang động và nhanh chóng bò xuống.

Trần Uyển cũng nhanh chóng bò ra theo.

Bọn họ đi tới bên dưới cửa hang có rất nhiều Nhân Tiêu xông ra, mới chú ý thấy ở khu bên trái khuất tầm mắt của mình vừa rồi còn có một cửa hang bí mật thông với một hướng khác.

Trần Uyển nhìn cửa hang bí mật kia, ánh mắt lộ ra vẻ tò mò.

- Đừng gây thêm rắc rối, bây giờ phải mau trốn ra ngoài mới là quan trọng nhất.

Viên Minh thấy thế, vội vàng nhắc nhở.

Trần Uyển khẽ ‘Ừ’ một tiếng, thu hồi tầm mắt.

- Ta lên trước xem thử tình hình thế nào.

Viên Minh dặn dò một tiếng, bắt đầu dùng cả tay lẫn chân leo về phía cửa hang.

Chỉ là hắn vừa mới leo lên một nửa, ngoài hang bỗng nhiên vọng đến từng tiếng gào thét.

Ngay sau đó, một cái bóng rơi từ chỗ cửa hang xuống, suýt nữa đập trúng Viên Minh, rơi xuống đất.

Viên Minh vội vàng né tránh, cơ thể áp sát vách đá, nhìn về phía bên dưới, lại phát hiện bên chân Trần Uyển đã có thêm một nửa thi thể phía dưới.

Trang phục của người này đều dính máu, gương mặt cũng đầy vết máu, chỉ có thể từ trang phục nhận ra được người này dường như là đệ tử của Ngự Thú Đường.

Trong lòng Viên Minh căng thẳng, chợt nghe tiếng kêu chém giết phía trên đỉnh đầu càng lúc càng gần, không khỏi biến sắc.

Hắn vội vàng xoay người nhảy xuống, nói với Trần Uyển:

- Phía trên đang đánh nhau, tình hình không rõ thế nào.

Hắn còn chưa nói dứt lời, ánh sáng từ cửa hang phía trên đầu bỗng nhiên bị bóng tối che khuất.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️