…
Trong rừng, tại một khu vực sống quần cư, có không ít những căn nhà gỗ màu xanh nâu, cao thấp không đều, nằm ngang trên những cây đại thụ. Mọi gian nhà đều được dựng bằng cách đóng đinh ghép những miếng gỗ lại làm tường, dùng cành cây khổng lồ làm nền móng,.
Ở dưới mặt đất, chỉ thấy có mấy cái bếp lò đơn giản được tạo ra bằng cách xếp mấy khối đá lại với nhau, trong bếp có tro than ủ lửa đỏ, bốc lên sóng nhiệt lờ mờ.
Trong những bếp này, có một bếp đang nổi lửa, bên trên đặt một cái nồi đá cực lớn, nước dùng trong nồi sôi ùng ục, tỏa ra mùi thịt nồng đậm.
Hơn mười đại hạn vạm vỡ, da ngăm đem đang đứng vây quanh bếp lửa này.
Mấy người này hầu như ai cũng cởi trần, hông quấn nửa bộ da thú, trong đó chủ yếu là da sói xanh và báo đen, phần da mặt, đầu thú được treo thõng sau thắt lưng. Hiển nhiên, mấy người này đều là Phi Mao thú nô.
Lúc này, bên ngoài doanh địa có ba bóng người đang hớt ha hớt hải chạy trở về, rồi đi thẳng tới bên cạnh đống lửa, hướng về một người ngồi ở chính giữa rồi quỳ sụp xuống.
Ba người dập đầu sát đất, cơ bản không dám ngẩng đầu nhìn lên.
- Ô Bảo… bang chủ, Trát Cáp… Trát Cáp chết rồi.
Một tên trong đó run giọng, lắp bắp bẩm báo.
Người ngồi chính giữa kia, mái tóc đen rối tung, hai mắt sắc như đao, sống mũi cao thẳng, chóp mũi cong như mỏ ưng, trên mặt có ba vết sẹo dài kéo dài gần hết gương mặt, dung mạo nhìn qua, hung tợn, nhìn lại, độc ác.
- Dám giết người Thanh Lang Bang chúng ta, là người của thế lực nào?’ Ô Bảo nghe thế liền ngừng ăn thịt, hỏi.
- Không phải thế lực nào, tiểu tử đó hình như là người Trung Nguyên, trước giờ luôn độc lai độc vãng. Trát Cáp theo dõi hắn từ lâu, mấy lần bao vây trước đều để hắn chuồn mất, lần này vất vả lắm mới chặn được, lại bị hắn phản sát.
Người kia ổn định cảm xúc, xong liền lôi lý do đã được chuẩn bị trước ra nói một lèo.
Ô Bảo nghe thế liền nhướng mày, đứng dậy, ném cục xương trong tay vào trong nồi đá, chất vấn:
- Bốn người các ngươi đánh một người, Trát Cáp còn bị hắn giết ngược? Tên đó thực lực thế nào?
- Không… không rõ lắm, đối phương chỉ dùng một chiều, Trát Cáp lập tức mất mạng...
- Một tên độc lai độc vang giờ cũng dám tùy tiện giết người Thanh Lang Bang ta, xem ra Thanh Lang Bang ta gần đây làm việc nhẹ nhàng quá, để cho bọn họ nghĩ chúng ta dễ bắt nạt.
Ô Bảo đảo mắt nhìn mấy người xung quanh rồi chậm rãi nói.
Mấy người vừa mới về gấp, nghe thế bị dọa cho vội vàng cúi đầu, không dám đáp lời.
- Bang chủ, cả gan giết người Thanh Lang Bang chúng ta, không thể tha thứ. Ta nguyện dẫn người đuổi theo, nhất định không để hắn chạy thoát nữa. Nếu không mang được đầu của hắn quay về, ta liền đưa đầu tới gặp.
Lúc này, một nam tử cao lớn đầu trọc bên cạnh Ô Bảo bước tới trước, vỗ vỗ ngực, trầm giọng nói.
- Bang chủ, ta có một cách nhìn khác, không biết có nên nói hay không?
Ngay tiếp đó, đột nhiên có một tên từ trong đám người đi ra, mở miệng đề xuất.
Gã nam tử cao lớn trọc đầu nghe thế, quay đầu nhìn sang phía người kia, trong mắt lập tức lộ ra vẻ chán ghét.
- Ô Lỗ, ngươi mới đến Thanh Lang Bang được mấy ngày? Nơi này từ lúc nào có chỗ cho ngươi nói chuyện?
Nam tử cao lớn trọc đầu quở trách.
Ô Lỗ nghe vậy, cũng không lên tiếng phản đối, chỉ không chớp mắt nhìn Ô Bảo.
- Ba Âm, người chớ vội, nghe chút xem hắn nói sao.
Ô Bảo lên tiếng phân định.
Gã nam tử cao lớn trọc đầu nghe xong, dù bất mãn cũng chỉ có thể nhịn xuống, đưa mắt nhìn Ô Lỗ.
- Bang chủ, nếu ta đoán không sai, người Trung Nguyên kia hẳn là Viên Minh.
Ô Lỗ nói.
- Ngươi biết?
Ô Bảo cau mày, hỏi.
- Người này trở thành Phi Mao thú nô cùng đợt với ta, là một hảo thủ. Có thể giết Trát Cáp có tu vi Luyện Khí tầng một, ta nghĩ thực lực của hắn e rằng đã tiếp cận tầng hai, so với việc tốn công phí sức đuổi giết hắn, chi bằng lôi kéo về đây, biến hắn thành người của chúng ta.
Ô Lỗ gật nhẹ đầu, đáp.
Nghe mấy câu của Ô Lỗ, sắc mặt cả đám có chút thay đổi.
Một gia hỏa mới trở thành Phi Mao thú nô chưa được bao lâu, lại có thể sắp tu đến Luyện Khí tầng hai? Ngay trong số bọn họ, đa số là những người đã tu hành mấy năm rồi mà vẫn như cũ, ngay cả Luyện Khí tầng một còn chưa đạt được.
Cả Thanh Lang Bang, e là cũng chỉ có hai người là bang chủ Ô Bảo và phó bang chủ Ba Âm mới có thể vững vàng áp đảo hắn.
So ra, Viên Minh có thể xem như là một gia hỏa cực kỳ xuất chúng.
- Không được, hắn giết người của chúng ta, không thể để lại, nếu không để chuyện này truyền ra ngoài, Thanh Lang Bang chúng ta làm sao đứng vững ở Thập Vạn Đại Sơn!
Ba Âm lập tức phản đối.
- Ba Âm phó bang chủ, ta chắc ngày cũng có thể hiểu được, mười Trát Cáp so ra vẫn kém một Viên Minh, nếu chúng ta có thể thu phục hắn, lợi ích nhất định hơn việc giết hắn nhiều.
Ô Lỗ nhìn về phía nam tử cao lớn trọc đầu, phản bác.
Ô Bảo trầm ngâm một lát rồi nói:
- Ta sẽ cho hắn một cơ hội. Những chuyện còn lại giao cho ngươi, Ô Lỗ.
- Ta lập tức đi lo chuyện này.
Ô Lỗ ôm quyền, đáp.