Tiên Giả

Chương 380: Thể tu khoe uy lực (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong tay Long Hạo cầm Trường Câu Loan Đao, toàn thân hiện ra sát khí, chậm rãi bước về phía Tát Nhân trưởng lão.

Người sau dĩ nhiên không còn dũng khí đánh một trận, xoay người chạy thục mạng về phía ba chủ phong.

- Ngươi trốn được ở đâu?

Long Hạo cười một tiếng dữ tợn, tay cầm Trường Câu Loan Đao chạy nhanh về phía trước vài bước, mượn thế lao tới để nhảy mạnh lên trên không trung tới hơn mười trượng, tiếp theo giống như sao xẹt đập về phía Tát Nhân trưởng lão.

Cơ bắp toàn thân hắn cũng không mấy khoa trương, nhưng cả người thoạt nhìn giống tràn đầy lực lượng bùng nổ, động tác gọn gàng, mỗi đòn đều đầy lực sát thương mạnh mẽ.

Viên Minh nhìn một lát, bỗng nhiên kịp phản ứng, Long Hạo này dường như là một thể tu hiếm thấy?

Mắt thấy Long Hạo đã sắp đuổi kịp Tát Nhân trưởng lão, Tát Nhân trưởng lão chợt ngừng chạy thoát thân, bỗng nhiên người, một tay đưa lên sát miệng, nhìn về phía người đuổi theo trên không trung phía sau, mở miệng quát.

Viên Minh tập trung tinh thần nhìn qua, chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn cầm một thứ giống như ống tên tinh xảo.

Chỉ thấy mặt ngoài của vật kia có ánh sáng lóe lên, từ trong đó bỗng nhiên bắn nhanh ra một cây kim thép màu sắc xanh biếc, mặt ngoài phủ lên một lớp lưu quang màu xanh lục, lao thẳng đến ngực của Long Hạo.

Long Hạo đang bay giữa không trung, không có chỗ mượn lực, căn bản khó có thể xoay người, càng không thể nào tránh né.

Nhưng thấy trong miệng hắn quát khẽ một tiếng, trong ánh mắt phát ra một tinh quang, da trên toàn thân thoáng cái đã đen lại.

Trong chớp mắt tiếp theo, kim thép kia rõ ràng đã tẩm độc đâm xuyên qua trang phục của hắn, bắn vào trên ngực của hắn.

Một tiếng "Đinh" vang lên.

Kim thép xanh biếc bị lồng ngực vô cùng cứng rắn của hắn bắn ra, rơi xuống đất.

Long Hạo hạ xuống mà không hề bị ngăn cản, đồng thời vung đao chém về phía Tát Nhân trưởng lão.

Tát Nhân trưởng lão thấy ám khí đánh lén thất bại, đương nhiên không kịp tránh, chợt lật tay chộp vào hư không, trong lòng bàn tay lại lôi ra một cái Kim Qua Đồng Chùy màu sắc đỏ sậm.

Chỉ thấy hắn điểm bàn chân một cái, thân hình xoay tròn tại chỗ, tự nhiên tránh được một đao này.

Cùng lúc đó, Kim Qua Đồng Chùy trong tay hắn vung vung một nửa hình tròn, đập về phía sau lưng Long Hạo.

Long Hạo chém hụt một đao, đập mạnh xuống đất.

Mặt đất được lát đá cứng lập tức bị đập vỡ thành năm bảy mảnh, sau lưng hắn đồng thời cũng trúng phải đòn nghiêm trọng.

Trong miệng Long Hạo phát ra một tiếng rên rỉ, thân hình không khỏi ngã nhào phía trước.

Nhưng cũng trong lúc đó, năm ngón tay phải của hắn gập lại, biến chưởng thành trảo, thuận thế chộp về phía sau.

Bàn tay lập tức đen xì giống như tay quỷ, cào thành mấy vết máu chói mắt trên ngực của Tát Nhân trưởng lão, kéo cả người hắn ngã nhào về phía trước.

Tát Nhân trưởng lão nổi giận phát ra một tiếng gào thét, cố đứng vững, đồng thời, chùy đồng trong tay vung lên, từ trên cao đập xuống gáy của Long Hạo.

Nghe "Ầm" một tiếng!

Trên đầu Long Hạo truyền đến một tiếng búa tạ đập, toàn thân hắn cũng lảo đảo nhào tới trước, mắt thấy đã sắp ngã sấp mặt.

Cũng nhờ Long Hạo có thể phách vô cùng mạnh mẽ, mới có khả năng chịu được một búa nghiêm trọng như vậy, đổi lại thành một pháp tu ở đây, chỉ một đòn vừa rồi đã đủ để giải quyết dứt khoát.

Tát Nhân trưởng lão làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy, hắn giơ tay lên ném chùy đồng qua, lấy phương pháp ngự vật khống chế nó đập mạnh về phía gáy của Long Hạo.

Đúng mà lần này, Long Hạo mắt thấy đang lảo đảo sắp ngã xuống đất, nhưng trong nháy mắt ngã nhào xuống, dường như theo bản năng đột nhiên một xoay người, tránh thoát được Kim Qua Đồng Chùy.

Sau đó từ mặt đất bắn người dậy, xoay người chém một đao về phía Tát Nhân trưởng lão.

Người sau vốn tưởng đã nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ cơ thể của thể tu còn mạnh mẽ vượt xa sự tưởng tượng, lực phản ứng của bắp thịt còn gần như theo bản năng, trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, chỉ có thể phất tay ném ra một Hỏa Tiễn Phù.

Nhưng giấy phù còn không kịp cháy lên, mũi tên lửa ngưng tụ, ánh sáng sắc bén của một đao kia đã phun ra nuốt vào lao tới.

Trong nháy mắt, ánh đao lóe lên, giấy phù mới cháy chưa tới một lửa đã bị chém thành hai mảnh, ngọn lửa ngưng tụ ra cũng lập tức tán loạn. Đầu của Tát Nhân trưởng lão cũng theo đó bay lên không trung, quay tròn và rơi xuống đất mặt đất.

Sau khi Long Hạo thành công giết chết Tát Nhân trưởng lão, trên mặt không hề vui sướng vì báo được thù, chỉ giận dữ ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm, dường như cảm thấy vong hồn của nhi tử được an ủi.

Viên Minh đứng phía xa nhìn cảnh tượng này, phần nhiều là thương tiếc và tôn kính người phụ thân kia, lại không hề thương tiếc cho Tát Nhân trưởng lão.

Theo tổ chức Phá Hiểu xâm nhập với diện tích lớn, tuyến phòng ngự ở các nơi trong Bích La Động đều đã hoàn toàn tan tác, hình như hủy diệt chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Tuy Viên Minh đã cách sơn môn một đoạn, nhưng vẫn bị thành viên Phá Hiểu truy kích để mắt tới.

Một nam tử trung niên mặc áo bào màu đen, dẫn đầu bay tới tập kích hắn.

Một tay Viên Minh mang theo một tờ Lạc Lôi Phù giấu trong ống tay áo, một tay thò ra, ngón giữa và ngón trỏ giao nhau giống như làm Ô Lỗ lúc trước, biểu diễn cho người đuổi theo nhìn.

Người kia nhìn thấy hắn dùng tay ra hiệu, động tác lập tức dừng lại, nhìn về phía Viên Minh khẽ gật đầu, sau đó đuổi theo về hướng khác.

- Quả nhiên...

Trong lòng Viên Minh thầm than.

Lúc này, trên không trung bỗng nhiên xuất hiện một bóng người đang đứng, đó chính là đại động chủ.

Chỉ thấy trang phục toàn thân của hắn đón gió phồng lên, bay phất phới, nhìn về phía các môn nhân của Bích La Động đang chạy loạn khắp nơi, hô to:

- Tất cả đệ tử môn nhân nghe lệnh, tất cả tập hợp về phía quảng trường dưới chân núi, tông môn sắp mở ra pháp trận tầng hai để che chở mọi người, chuẩn bị phản kích.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)