Tiên Giả

Chương 377: Phá trận (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Lúc này, không biết Ô Lỗ làm thế nào, ngực đỏ sẫm một mảnh, giống như nôn ra nửa bát máu vậy, dáng vẻ thê thảm, bò dậy, lảo đảo chạy về phía hai vị trưởng lão.

Hắn vừa chạy, còn vừa nôn ra máu, la lên:

- Trưởng lão, người kia là gian tế của Phá Hiểu, nhanh bắt hắn lại.

Cho dù Tát Nhân trưởng lão vẫn chưa rõ có chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy dáng vẻ như vậy, cũng không khỏi tin ba phần.

Thân hình hắn lóe lên, nhanh chóng đánh về phía người trưởng lão kia.

Người kia nhìn thấy Ô Lỗ biểu hiện như vậy, còn không biết chuyện gì xảy ra, nhất thời sững người.

Chỉ thấy Tát Nhân trưởng lão nhanh chóng tới gần, một bàn tay cách không chộp về phía người trưởng lão kia. Trong hư không tự nhiên xuất hiện năm đường ánh sáng màu đen tập trung về phía quanh người hắn.

Khi thấy sắp bị trói lại, người trưởng lão kia mới phản ứng được, vội vàng né tránh, trong miệng không ngừng kêu lên:

- Ta không có, hắn vu oan hãm hại...

Còn chưa nói hết một câu, năm đường ánh sáng màu đen đã ép xuống, đè chặt hắn ở trên mặt đất.

- A...

Vào lúc Tát Nhân trưởng lão định cẩn thận truy hỏi, phía sau lại đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm.

Trong lòng hắn nhất thời khiếp sợ, bỗng nhiên xoay người nhìn lại, kết quả nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn sợ hãi.

Chỉ thấy Ô Lỗ lúc trước còn là dáng vẻ bị thương nặng, lúc này tự nhiên xông lên đài cao của bước trận kia, chẳng biết trong tay hắn xuất hiện thêm một thanh trường kiếm hình con rắn hoàn toàn đen xì từ lúc nào, đang từ phía sau lưng đâm xuyên qua tim của Sở Hùng trưởng lão.

Ô Lỗ không ngờ đã đạt tới tu vi Trúc Cơ kỳ.

Viên Minh nhất thời cũng kinh sợ ngây người, trong đầu lập tức hiểu ra.

Hắn đã sớm cảm thấy Ô Lỗ này có hành vi cử chỉ thần bí, làm cho hắn có một cảm giác nhìn không thấu, bây giờ kết hợp với chuyện hôm nay, cộng thêm mọi chuyện trong quá khứ, mơ hồ đã xâu thành một chuỗi.

Sở Hùng trưởng lão là trưởng lão chủ sự của Hành Chấp Đường, tu vi đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, ngoài ba vị động chủ, hắn được biết tới là một trong mấy cao thủ Trúc Cơ kỳ trong tông môn, lúc này đang tập trung tất cả tinh thần phát động mắt trận, căn bản không nghĩ tới Ô Lỗ sẽ đột nhiên chống lại, cuối cùng lại để hắn thuận lợi đánh ra một đòn.

Người này có thủ đoạn tâm cơ thượng thừa, vẫn luôn che giấu tu vi, làm cho hắn có cảm giác cực kỳ khiếp sợ.

- Ngươi mới là kẻ phản bội!

Tát Nhân trưởng lão tức giận quát một tiếng, lập tức bỏ lại trưởng lão trước mặt, lao về phía Ô Lỗ.

- Các hạ thật thông minh!

Ô Lỗ nhếch môi cười lạnh, giơ kiếm đẩy Sở Hùng trưởng lão rời khỏi đài cao.

Thi thể của Sở Hùng trưởng lão lăn xuống đất, đương nhiên đã tắt thở bỏ mạng.

Ngay sau đó, thanh trường kiếm hình rắn màu đen trong tay hắn phát ra một tầng ánh kiếm màu đen, đột nhiên cắm vào đài cao bên dưới.

Ầm.

Sau khi trường kiếm cắm vào pháp trận trên đài cao bước trận, ánh sáng lập tức ảm đạm, cột ánh sáng màu xanh lục xông thẳng lên trời cao cũng theo đó tiêu tan. Cả đại trận bảo vệ tông lập tức mất đi một cột đỡ mạnh mẽ, giống như trời sập một góc, lộ ra một lỗ thủng rất lớn.

Tất cả những điều này xảy ra trong chớp mắt, lúc này Tát Nhân trưởng lão còn ở giữa không trung, vành mắt muốn nứt ra.

Chỉ thấy hắn đẩy một chưởng về phía trước, trong lòng bàn tay hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, một thứ giống như một đoạn nhũ băng tự nhiên hiện lên, chỉ để lại một vệt sáng trong hư không, đã lập tức hiện ra ở trước người Ô Lỗ.

Ô Lỗ hình như đã sớm đề phòng điều này, giơ lên vung tay lên, trước người đột nhiên xuất hiện một tấm vải màu đen giống một tấm mành vải rũ xuống, ngăn cản đoạn nhũ băng kia.

Một tiếng "Xuy" vang lên!

Tấm màn che lập tức bị đâm lõm vào một đoạn, đầu chỗ lõm đã gần sát ngực Ô Lỗ.

Nhưng ở dưới sự kích phát pháp lực của Ô Lỗ, tấm mành đen cuối cùng vẫn đỡ được nhũ băng lạnh lẽo kia.

Chỉ thấy nhũ băng thoáng chậm lại, trên đó còn phát ra hơi lạnh đáng sợ, trực tiếp xuyên qua tấm lụa mỏng màu đen thấm vào trong, lập tức làm cho nửa ngực của Ô Lỗ kết một lớp sương trắng.

Nhưng ngay sau đó, trên thân Ô Lỗ chợt sáng lên, không chỉ khiến lớp sương trắng biến mất, còn có lực lượng mạnh mẽ thậm chí nhũ băng của Tát Nhân trưởng lão phải lùi lại.

- Người này tối thiểu phải có tu vi Trúc Cơ trung kỳ!

Viên Minh nhìn thấy cảnh tượng này, không có cách nào bình tĩnh được nữa.

Ô Lỗ chắc hẳn là ám tử do tổ chức Phá Hiểu sớm đưa vào, bây giờ nghĩ đến, phó trận mà Tát Nhân trưởng lão nói bị phá hỏng, hơn nửa cũng là do hắn gây ra.

Viên Minh nghĩ tới lúc mình mới gặp Ô Lỗ, hai người đều là thân phận Phi Mao thú nô, trong lòng không khỏi xúc động.

- Ô Lỗ, ngươi thật ác độc!

Lúc này, hắn chợt nghĩ đến một việc.

Ô Lỗ nhất định phải có công pháp đặc biệt gì đó có thể ngụy trang tu vi kỳ Trúc Cơ thành một người chỉ có linh căn bình thường thậm chí còn chưa đạt tới Luyện Khí kỳ, giấu được tất cả mọi người!

Chẳng lẽ trước khi mình bước vào Bích La Động, Phá Hiểu đã lập kế hoạch hủy diệt tông môn này?

Nếu bọn họ đã có sự chuẩn bị trước khi đến, đương nhiên sẽ không chỉ có một chút thủ đoạn như thế.

Lúc này, đại trận bị phá thủng một lỗ, người của tổ chức Phá Hiểu bao vây bên ngoài lập tức bắt đầu chen chúc về bên này, nối đuôi nhau xông vào.

Viên Minh liếc mắt nhìn qua, lại nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc đều lao nhanh về bên này.

Trong đó dễ thấy nhất là người thanh niên áo bào trắng trên mặt bôi đủ màu sắc, trên đầu chẳng biết lại đội cái mũ có đỉnh nhọn buồn cười kia từ bao giờ, trên mặt đầy vẻ hưng phấn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)