Trong giới tu tiên có một loại pháp khí đặc biệt lưu lại hình ảnh, có thể ghi lại chuyện từng xảy ra, hạt châu màu xanh lam này rõ ràng chính là nó.
Trong lòng đại động chủ bất chợt nặng nề. Có nhiều hình ảnh lưu lại như vậy làm chứng cứ, chuyện Bích La Động sát hại người phàm là sự thật, đã không thể biện giải nữa.
- Bích La Động sát hại người phàm, chứng cứ phạm tội vô cùng chính xác không thể nghi ngờ. Hành vi của Phá Hiểu Tán Minh ta hôm nay chính là thay trời hành phạt, ra tay!
Âu Cát cao giọng quát.
Thành viên của Phá Hiểu Tán Minh cùng hò hét, xông qua. Đám người Bích La Động vội vàng nghênh chiến, từng món pháp khí va chạm, pháp thuật nổ tung, cảnh tượng vô cùng hùng tráng.
Có đại động chủ ở bên cạnh ép trận, Viên Minh chỉ có thể theo người bên cạnh xông tới, sử dụng thanh Cửu Hoàn Kim Đao ngăn cản một pháp khí hình thoi màu đen.
Chủ nhân pháp khí thoi đen kia là một nam tử cao gầy, tu vi đạt tới trình độ Luyện Khí đỉnh phong, pháp khí thoi đen thật sự không tầm thường, đã đạt đến cấp bậc trung phẩm, trong lúc bay lượn phát ra từng ngọn lửa màu đen, còn huyễn hóa ra mấy ảo ảnh khó phân biệt được thật hay giả, khá thần diệu.
Nhưng pháp lực của Viên Minh còn thâm hậu hơn đối phương rất nhiều, thần thức càng mạnh mẽ hơn, bất kể pháp khí thoi đen biến hóa thế nào, đều không thoát khỏi thần thức của hắn.
Cửu Hoàn Kim Đao biến hóa thành chín ánh đao màu vàng, tạo thành một lưới vàng dễ dàng vây khốn pháp khí thoi đen.
Bất kể nam tử cao gầy đối diện phát động thoi đen thế nào, vẫn không thể lao ra khỏi sự phong tỏa của tấm lưới vàng, trong lòng hiểu rõ thực lực của đối phương cao hơn mình, nhưng đối phương ngoại trừ duy trì quấn đấu với mình, cũng không tăng cường thế tấn công, khiến hắn nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Viên Minh khống chế tốt cục diện, lại cố ý làm cho đối phương chiếm chút ưu thế, nhưng sợ bị thành viên Phá Hiểu khác đánh lén, nhìn về phía tình hình chiến đấu gần đó.
Mắt hắn liếc qua, Ô Lỗ cũng xông tới, chỉ một tay lên bầu trời, sau đó giao đấu với một thành viên của Phá Hiểu Tán Minh, hai người có tu vi tương đương, pháp khí cũng có uy lực tương đương, nhất thời không ai làm gì được đối phương.
Xét về số lượng người, hai bên không chênh lệch bao nhiêu. Trên phương diện khí thế, đệ tử Bích La Động yếu hơn vài phần, nhưng có nhiều linh thú giúp đỡ, cộng thêm chiếm hết địa lợi, hai bên nhất thời không lộ ra mạnh yếu rõ ràng.
Giữa không trung, Huyết Chiến có Âu Cát giúp đỡ, cũng không giằng co với đại động chủ nữa, ba người thi triển thủ đoạn, từ phía xa đấu pháp với nhau.
Đại động chủ đối mặt với từng đợt tấn công liên tiếp của hai người, tuy có chút tốn sức, nhưng phát động một tấm lưới lớn màu trắng bay lượn xung quanh, lúc lớn lúc nhỏ, có thể công có thể thủ, khiến Âu Cát và Huyết Chiến không dám tới quá gần.
Đồng thời hắn gọi ra một con Phi Thiên Cự Mãng Trúc Cơ kỳ bay quanh ba người, phát động tấn công bất kỳ lúc nào, tiến hay lùi đều có chừng mực, cũng khiến cho hai người Âu Cát không có cách nào tập trung đối phó với đại động chủ.
Viên Minh nhìn thủ đoạn đối phó với địch của đại động chủ, âm thầm gật đầu, tình hình chiến đấu bây giờ thoạt nhìn còn tạm được. Nếu một bên Bích La Động có thể ổn định cục diện, kiên trì đến khi đại trưởng lão thần bí kia xuất hiện, có lẽ có thể vượt qua nguy cơ lần này.
Từ cách đó không xa vang lên một tiếng kêu thảm thiết của người sắp chết, một sóng pháp lực mạnh mẽ theo đó mất đi, hiển nhiên là có tu sĩ Trúc Cơ kỳ chết trận.
Viên Minh vội vàng bớt chút thời gian nhìn theo tiếng kêu.
Chỉ thấy một trưởng lão mặt đỏ đầu hói của Bích La Động ngửa mặt lên trời, ngã xuống đất, nơi mi tâm hiện ra một lỗ máu, có vật trắng đỏ chảy ra.
Đứng phía trước trưởng lão mặt đỏ là một người thanh niên áo trắng với khóe môi cong lên cao, trên mặt bôi dầu năm màu, trong ngón tay có một tia sáng màu vàng nhỏ không ngừng phun ra nuốt vào.
- Là hắn!
Con ngươi của Viên Minh co lại.
Tuy thay đổi trang phục, nhưng, hắn sẽ không nhận nhầm dáng vẻ của người thanh niên áo trắng này, đây là thằng hề giết người bên đường ở Hắc Nham Thành trước đây.
Người thanh niên áo trắng thu hồi pháp khí trữ vật của trưởng lão mặt đỏ, tiếp tục nhảy lên, đánh về phía một trưởng lão Bích La Động khác có dáng người cao lớn để râu quai nón cách đó không xa.
Trên đầu ngón tay hắn đã sớm bắn ra tia sáng màu vàng, đánh về phía giữa lưng của trưởng lão râu quai nón.
Trưởng lão râu quai nón đang hăng hái đánh cùng một tu sĩ Trúc Cơ của Phá Hiểu Tán Minh, nhưng đã sớm để ý tới người thanh niên áo trắng, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, vội vàng phát động linh thú ngăn cản tu sĩ Trúc Cơ của Phá Hiểu Tán Minh, bản thân tránh sang bên cạnh.
Người này hình như cũng tu luyện bộ pháp, thân pháp khá nhanh nhẹn, may mắn tránh thoát được tia sáng màu vàng công kích.
Người thanh niên áo trắng mở miệng phun ra một chất lỏng phát ra ánh sáng màu xanh lam, chất lỏng nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng, bao phủ về phía trưởng lão râu quai nón.
Chất lỏng ánh sáng màu xanh lam lập tức lan rộng tới bảy tám trượng, tốc độ lại rất nhanh, lần này trưởng lão râu quai nón không thể tránh được, đành phải sử dụng một mặt gương đồng màu đỏ chống đỡ.
Gương này nhanh chóng xoay tròn, lập tức tăng lên tới kích thước chừng mấy trượng, đón lấy ánh sáng màu xanh lam hạ xuống, ngăn cản nó ở giữa không trung không có cách nào hạ xuống được.
Trưởng lão râu quai nón còn chưa kịp làm ra hành động gì khác, một bóng vàng kim kéo tới, lại là tia sáng màu vàng nhỏ đánh hụt vừa nãy đã từ bên cạnh bắn tới.
Trưởng lão râu quai nón vội vàng điều khiển gương đồng chống đỡ, linh quang mặt ngoài pháp khí gương đồng cũng không có gì lạ, nhưng sau khi rung lên, không ngờ không có động tĩnh gì nữa.
Đám chất lỏng ánh sáng màu xanh lam kia ẩn chứa khả năng dính cực mạnh, pháp khí gương đồng bị dính chắc ở phía trên, không thể di chuyển, tia sáng nhỏ màu vàng kia đã đến trước mặt trưởng lão râu quai nón.
- Đáng chết!
Trưởng lão râu quai nón đành phải từ bỏ việc điều khiển gương đồng, lại thi triển thân pháp tránh né.
Nhưng người thanh niên áo trắng kia chẳng biết đã xuất hiện trước người hắn từ lúc nào, giơ một tay lên, ba quang nhận màu vàng bổ ngang ra, hung hăng chém về phía cổ của trưởng lão râu quai nón.
Trưởng lão râu quai nón khiếp sợ, vội vàng vỗ vào túi linh thú bên thắt lưng một cái.
Từ trong đó bay ra một con nhện màu đen cực lớn, cao tới một trượng, toàn thân đen bóng, thân thể hình như bằng kim loại, hai chân trước giống như thanh đao lớn linh hoạt khác thường nghênh đón quang nhận màu vàng.
Người thanh niên áo trắng khẽ nói cười, một tay bấm quyết, ba quang nhận màu vàng không biết thế nào lại xuyên qua sự ngăn cản của con nhện lớn màu đen, một cái trong đó ầm một tiếng, chém mất nửa cái đầu của con nhện lớn, hai quang nhận khác lại chém mạnh vào trên người trưởng lão râu quai nón.
Trường bào màu đen trên người trưởng lão râu quai nón phát ra một tầng ánh sáng màu đen, thoạt nhìn cũng là một món pháp khí. Kết quả hai quang nhận màu vàng chém xuống, nó trực tiếp tan biến.
Trong ánh mắt trưởng lão râu quai nón lộ vẻ hoảng sợ, giơ tay lên muốn làm gì đó, đáng tiếc đã muộn rồi.
Tia sáng nhỏ màu vàng kia bỗng chốc đâm từ phía sau đâm xuyên qua trán rời đi.
Thần thái trong ánh mắt trưởng lão râu quai nón lập tức ảm đạm, thi thể cũng ầm ầm ngã xuống đất.