- Khác với những năm trước, lần này Bạch Lộc Khâu Hội Minh, ngoại trừ linh tài do đệ tử tham dự thu thập được, tông môn quyết định ban tặng một ít phần thưởng khác cho mười đệ tử thu hoạch tối đa để cổ vũ, cụ thể có phần thưởng nào, các ngươi tự mình quan sát.
Lão già râu đen vừa nói xong, giơ một tay lên, một lá cờ trắng xuất hiện ở giữa không trung, phía trên viết những dòng chữ lớn màu vàng kim, phía sau lại từng hàng chữ nhỏ chú thích.
- Phần thưởng hội minh lần này không ngờ phong phú như vậy!
- Trong tông hiếm khi hào phóng như vậy đấy. Ai chà, sớm biết thế ta cũng nên báo danh tham dự!
Sau khi các đệ tử ở đây nhìn thấy rõ những nội dung phần thưởng, tất cả đều hít sâu một hơi, bàn tán ầm ĩ.
Ánh mắt Viên Minh đảo qua, trên mặt cũng lộ vẻ chấn động.
Lần này, không thể nói phần thưởng do tông môn chuẩn bị không nặng, phần thưởng cho ba thứ hạng đầu đều có liên quan đến Trúc Cơ, người đạt danh hiệu đứng đầu thưởng một viên Trúc Cơ Đan, người đứng thứ hai là Định Thần Hương, người đứng thứ ba lại là Ngưng Nguyên Đan.
Căn cứ theo lời chú thích, Định Thần Hương này đến từ một loại linh hương ở Đông Vực của Nam Cương, hương cũng như tên, có thể trấn định tâm tư, khiến tâm thần con người có trạng thái tuyệt đối bình tĩnh, có trợ giúp tương đối lớn cho người đột phá Trúc Cơ kỳ.
Có thể nói linh hương này và vật mới mẻ đối với đệ tử, tu sĩ Bích La Động, nhưng không quá kỳ lạ đối với Viên Minh.
Ngưng Nguyên Đan là một loại đan dược có thể tăng nhanh pháp lực ngưng tụ, cũng có trợ lực cực lớn đối với Trúc Cơ.
Định Thần Hương và Ngưng Nguyên Đan đều là vật trân quý, Trúc Cơ Đan càng không cần phải nói. Bích La Động lấy ra ba món đồ này, có thể thấy được bọn họ cực kỳ coi trọng Bạch Lộc Khâu Hội Minh lần này.
Về phần người xếp thứ tư đến xếp thứ mười, phần thưởng đều là pháp khí, đan dược tinh tiến tu vi, con số không ít linh thạch, tuy kém hơn Trúc Cơ Đan, Định Thần Hương, nhưng vẫn tương đối quý giá.
Các đệ tử tham dự khác nhìn thấy phần thưởng quý giá như vậy, đều vừa mừng vừa sợ.
Ánh mắt một số người trở nên thâm trầm, nhìn về phía những người tham dự khác.
Phần thưởng quý giá như vậy cùng với bảo vật linh tài khổ cực tìm kiếm, tranh đoạt thứ hạng không bằng rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp giảm bớt số lượng đồng môn.
Lần này, trong Bích La Động chỉ có bốn năm mươi người báo danh tham gia Bạch Lộc Khâu Hội Minh, giết chết càng nhiều, cơ hội bước vào tốp mười lại càng lớn.
Một tiếng "Keng" truyền đến, cơ thể những người sinh ra sát khí chấn động mạnh, suýt nữa ngã nhào xuống đất, người khác ngược lại không có ảnh hưởng lớn.
Chẳng biết trong tay đại động chủ có thêm một cái chuông nhỏ màu trắng từ bao giờ, nó đang phát ra ánh sáng trắng ôn hòa.
Hắn giơ tay gõ vào trên cái chuông nhỏ, ánh sáng trắng trên cái chuông nhỏ lập tức càng mạnh mẽ hơn, bắn ra mấy chục bóng chuông màu trắng, chính xác tiến vào thân thể của tất cả người tham dự.
Một bóng chuông màu trắng cũng dung nhập cơ thể Viên Minh. Hắn lập tức hoảng sợ, vội vàng vận dụng thần thức tra xét, lại không điều tra ra được gì.
- Không cần lo lắng, bóng chuông vừa nãy là Cảnh Tâm Ấn do Cảnh Tâm Chuông của ta phát ra, sau một khoảng thời gian sẽ tự động tiêu trừ.
Đại động chủ nói.
- Xin hỏi đại động chủ, Cảnh Tâm Ấn này có hiệu quả gì?
Một giọng nói vang lên, đó là một đệ tử Bích La Động có thân hình cao lớn, trên mặt có vết sẹo kéo dài từ mắt phải đến chỗ cằm.
Viên Minh nhận được người này tên là Ngột La, chính là đệ tử thân truyền của nhị động chủ, hắn có uy vọng rất cao trong thế hệ trẻ tuổi của Bích La Động.
- Đây chính là chuyện thứ hai ta muốn nói. Trong những lần Bạch Lộc Khâu Hội Minh trước đây, đệ tử của năm tông vì cướp giật linh tài bảo vật, tranh đấu, giết hại lẫn nhau, một ít đệ tử của bản môn vì thứ hạng và lợi ích cũng không hề nể nang với đệ tử đồng môn. Lần này kiên quyết không cho phép chuyện tương tự xảy ra! Cảnh Tâm Ấn có thể cảm nhận được sát cơ, vào lúc đồng môn các ngươi giết hại lẫn nhau, nó sẽ bị kích hoạt. Người kích hoạt Cảnh Tâm Ấn, cho dù thu hoạch nhiều hơn nữa, cũng sẽ bị cướp đoạt tư cách tiến vào tốp mười!
Ánh mắt đại động chủ đột nhiên trở nên sắc bén, chậm rãi nói.
- Vâng.
Các đệ tử tham dự không dám đối diện với hắn, đều cúi đầu đáp ứng.
Những người tính toán mưu hại đồng môn, giảm bớt đối thủ cạnh tranh cũng lập tức dập tắt ý định này.
- Các ngươi cũng vậy, đừng tưởng rằng các ngươi âm thầm tranh đấu mà tông môn không biết. Đồng môn có thể giao lưu so tài nhưng cũng phải có một giới hạn. Trước mắt, Bích La Động cần phải thật lòng đoàn kết, không được nội đấu!
Nhị động chủ nhìn về phía những đệ tử và trưởng lão không tham gia hội minh, trầm giọng nói.
Mỗi người bị ánh mắt của hắn liếc qua, đều cực kỳ khiếp sợ, có người chột dạ quay đầu đi.
Dưới uy áp này, những người này nghe vậy, cùng kêu lên đáp ứng.
Viên Minh âm thầm nhíu mày. Trước đây, Bích La Động không để ý tới đệ tử tranh đấu, thậm chí áp dụng thái độ buông thả. Vì sao bọn họ đột nhiên thay đổi thái độ như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì? Làm cho Bích La Động không thể không thay đổi.
Trong đám người, người có tâm tư nhạy bén cũng đoán đến điểm này, trong ánh mắt nhìn về phía đại động chủ và nhị động chủ có thêm vài phần nghi ngờ.
- Mọi người không cần vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, so tài vẫn là chuyện cần thiết, nếu không làm sao tăng cao thực lực? Đặc biệt là đối với tông môn khác, chúng ta chủ động gây chuyện nhưng không sợ chuyện. Đại trưởng lão lấy sức một người đưa Bích La Động vào năm tông môn lớn, làm cho tông môn khác không dám nhìn trộm, nếu đệ tử trong tông môn đều nhát gan, làm sao đứng vững được.
Đại động chủ tươi cười, nói.
Đám đệ tử Bích La Động nghe được lời nói này, vẻ mặt đều thả lỏng.
Đại trưởng lão là trụ chống trời của Bích La Động, từ lâu đã khắc sâu vào trong lòng mọi người, có người nói tu vi của hắn đã đạt tới Kết Đan trung kỳ đỉnh phong, vượt xa ba vị động chủ. Ở trong cả Bắc Vực của Nam Cương, cũng được tính là một trong số cường giả không nhiều.
Có hắn ở đây một ngày, tông môn khác của Bắc Vực đều không dám xâm phạm nửa bước.
- Đại trưởng lão đúng là bá đạo.
Viên Minh thầm nói một tiếng.