- Ơ!
Viên Minh đột nhiên phát hiện ra một tình huống khác thường, những sợi Tử Hắc Yêu Đằng kia không chỉ mọc ra lá mây tươi tốt, nở ra bông hoa tím đen, chiều dài cũng phát sinh sự thay đổi cực lớn.
Trước kia Yêu Đằng dài tối đa bảy tám trượng, nhưng Yêu Đằng trước mắt không chỉ có vậy, tối thiểu phải hai mươi mấy trượng, chẳng lẽ điều này có liên quan tới chuyện hấp thu khí đen kỳ lạ?
Viên Minh chỉ thoáng trầm ngâm một lát, thông qua thần niệm giao tiếp với con cóc đen.
Cái bụng của con cóc đen rung lên, tỉnh lại.
Cảm ứng được sự tồn tại của Viên Minh, con cóc đen vội vàng lật người lại, phía sau hiện ra ánh sáng tím đen, Yêu Đằng đang quấn đầy cả trong điện nhanh chóng co lại, tiến vào sau lưng nó.
Sau mấy hơi thở, Yêu Đằng trong đại điện đều biến mất, con cóc đen cũng nhảy đến bên cạnh Viên Minh.
Viên Minh dùng tâm thần giao tiếp với con cóc đen, hỏi vì sao nó đi tới nơi này.
Con cóc đen ong ong truyền đến ý niệm, cố gắng kể mọi chuyện xảy ra với nó ở Xà Vương Cốc trong thời gian qua.
Con cóc đen có linh trí không cao, kể không rõ ràng lắm, Viên Minh lờ mờ suy đoán, mới đại khái biết được điều gì khiến con cóc đen tới đây.
Ngày ấy, sau khi Viên Minh để nó ở lại Xà Vương Cốc, con cóc đen lập tức trở về trong hang động này của Xà Vương, tiếp tục hấp thu khí đen mạnh mẽ trong cột đá màu đen.
Ban đầu còn bình an không sao, mấy ngày sau cột đá màu đen đột nhiên nhô lên khỏi mặt đất, mà mặt đất phía dưới lắc lư giống như địa chấn, xuất hiện cái hố kia.
Cột đá màu đen lập tức chui vào trong hố giống như có người đang thao túng vậy.
Lúc đó, con cóc đen đang nằm ở trên cột đá, mắt thấy sự thay đổi như thế, vội vàng dùng Yêu Đằng quấn chặt cơ thể ở trên cột đá, lúc này mới không bị bỏ lại.
Cột đá màu đen theo hành lang đá xanh dưới lòng đất kia đi tới cung điện màu xám dưới lòng đất.
Nơi này có khí đen kỳ lạ càng nồng đậm hơn, con cóc đen vui mừng quá đỗi, lại dứt khoát chờ ở đây, phóng ra Yêu Đằng hấp thu.
Tử Hắc Yêu Đằng vô cùng hưởng thụ những khí đen kỳ lạ này, hút càng nhiều, càng tươi tốt.
Con cóc đen là thân thể cộng sinh của Yêu Đằng, mặc dù không được lợi ích gì, nhưng vẫn cảm giác rất thoải mái, rất nhanh đã ngủ say, mãi đến vừa rồi mới bị Viên Minh đánh thức.
Viên Minh thầm suy nghĩ về tất cả những điều này, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đồng thời ánh mắt nhìn về phía lưng của con cóc đen, cái mụn kia đã lớn hơn không ít, thoạt nhìn giống như bị mấy chiếc lá màu tím đen bọc lại.
- Thế bây giờ cột đá màu đen kia đang ở đâu?
Viên Minh hỏi.
Con cóc đen ngẩng đầu nhìn về phía nơi sâu nhất của cung điện dưới lòng đất.
trên vách tường chỗ đó có một cánh cửa đá màu đen đóng chặt, cột đá màu đen đang đứng vững ở phía bên phải của cửa đá, hoa văn ở phía trên phát ra ánh sáng màu đen, tuôn ra khí đen nồng đậm gấp mười lần.
- Ngươi không cần phải để ý tới ta, tiếp tục hấp thu khí đen đi.
Viên Minh phân phó.
Con cóc đen nghe được câu này, vui mừng kêu một tiếng, lại phóng ra Yêu Đằng hấp thu khí đen ở đây.
Viên Minh đi tới cột đá gần đó, vận dụng thần thức tra xét, đáng tiếc giống như trước đây, vừa chạm đến cột đá đã bị lực lượng vô hình hất văng ra.
Hắn thở dài, nhìn về phía cánh cửa đá màu đen, vận dụng thần thức tiến vào trong tra xét.
Nhưng cửa đá giống như bức tường vậy, cũng có bố trí cấm chế nào đó, thần thức căn bản không có cách nào xuyên qua.
Viên Minh lại cẩn thận tìm kiếm xung quanh cửa đá một lượt, vẫn không phát hiện ra cơ quan gì có thể mở cửa.
Cột đá màu đen sẽ không vô duyên vô cớ từ hang động của Xà Vương tới chỗ này, sau cửa đá tất nhiên phải có điều bí ẩn.
Viên Minh im lặng một lát, bỗng nhiên bấm tay điểm ra.
Một ánh đao màu vàng kim chói mắt bắn ra, đó chính là Cửu Hoàn Kim Đao lấy được từ trên người Cốt Đồ. Thanh đao chém mạnh vào phía trên cửa đá.
Một tiếng "Keng" vang lên, Cửu Hoàn Kim Đao chịu phản lực quay về, cánh cửa đá màu đen vẫn không hề tổn hại.
Viên Minh nhíu mày, tay phải lập tức chộp vào không trung, phát động Nhiên Bạo Thuật, không ngừng rót pháp lực vào trong đó.
Tu vi của hắn bây giờ đã đạt tới Luyện Khí tầng mười hai, không chỉ pháp lực dồi dào hơn rất nhiều, điều khiển đối với pháp thuật cũng được nâng lên rất cao, rất nhanh đã khiến quả cầu lửa to bằng cái cối xay, bắn ra sóng pháp lực mạnh hơn đánh với Cốt Đồ rất nhiều.
- Đi!
Viên Minh đẩy tay tới trước, quả cầu lửa cỡ lớn đánh vào trên cánh cửa đá màu đen, đồng thời lùi lại về phía sau.
Ngọn lửa cuộn cuộn phun ra, nhấn chìm cả cửa đá, tiếng nổ mạnh làm cho cung điện dưới lòng đất cũng không ngừng run rẩy, cấm chế trên cửa đá dâng lên gợn sóng hỗn loạn.
Ngọn lửa màu đỏ rất nhanh đã tiêu tan, mặt đất trước cửa đá bị nổ ra một hố to cháy đen, nhưng cánh cửa đá màu đen lại vẫn lành lặn không tổn hao gì.
Cách mấy trượng, sắc mặt Viên Minh hoàn toàn trầm xuống.
Hắn chỉ thoáng trầm ngâm một lát, thò tay vào trong ngực lấy ra một túi nhỏ màu đen. Đó chính là túi dưỡng thi của Cốt Đồ, bên trong chứa thi thể của Thiên Xà Thượng Nhân.
Hắn phất tay gọi ra thi thể của Thiên Xà Thượng Nhân, đang muốn lấy xuống đinh sắt màu đen, sử dụng Hồn Nha điều khiển thi thể này.
Thi thể Thiên Xà Thượng Nhân đột nhiên mở mắt, bắn ra ánh sáng hung ác cực kỳ hưng phấn, đầu đinh sắt màu đen ong ong chấn động, hình như cũng bị một lực lượng vô hình đẩy bay ra ngoài.
Tiếng "keng keng" từ phía trước truyền đến, lại là từ phía sau cánh cửa đá màu đen vọng đến, hình như có người ở bên trong đang điên cuồng gõ.
Viên Minh biến sắc, tim cũng đập thình thịch theo tiếng gõ phía sau cánh cửa, một nỗi khủng hoảng khó diễn tả được xông lên đầu, hình như đứng phía trước là một con thú lớn hồng hoang.
Hắn lập tức phát động túi dưỡng thi, thu Thiên Xà Thượng Nhân vào, vận dụng pháp lực trấn áp thi thể của nó.
Thi thể của Thiên Xà Thượng Nhân dần dần bình tĩnh lại, tiếng gõ sau cánh cửa đá màu đen cũng theo đó biến mất.
Viên Minh lập tức rời xa cánh cửa đá màu đen, lúc này mới bớt khủng hoảng. Ánh mắt hắn nhìn về phía cánh cửa đá màu đen không ngừng chớp hiện.
Thi thể của Thiên Xà Thượng Nhân dường như chính là chìa khóa mở ra cửa đá này, chỉ là phía sau cửa đá rốt cuộc có gì, không ngờ cho hắn cảm giác đáng sợ như vậy?
Với thực lực của hắn trước mắt, xem ra không đủ tư cách mở ra cánh cửa này, chỉ sợ tùy tiện đi vào sẽ có tình huống gì đó khiến hắn không có cách nào ứng phó.
Viên Minh quay đầu đi tới bên cạnh con cóc đen, không tiếp tục để ý tới cánh cửa đá màu đen nữa. Hắn ngồi xuống khoanh chân, hồi phục pháp lực tiêu dao do vừa thi triển Nhiên Bạo Thuật.