- Đây là thứ quỷ gì vậy?
Cốt Đồ tuy không biết Viên Minh đang thi triển bí thuật gì, dự cảm không lành càng tăng thêm, hai tay bấm quyết giống như xa luân bàn, từng pháp quyết màu đen bắn ra.
Hắn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, hòa cùng những pháp quyết này, pháp quyết màu đen lập tức biến thành màu máu, dung nhập vào trong kim châm đen pháp khí và Cửu Hoàn Khảm Đao.
Hai pháp khí phát ra tiếng rung mạnh, uy năng tăng vọt gấp rưỡi, hung hăng đánh vào cùng một vị trí trên Lưu Kim Sa.
Lưu Kim Sa bị chém tới lõm xuống, ba tầng vải phía ngoài cùng bị xé rách, mấy tầng phía sau miễn cưỡng ngăn cản được hai pháp khí công kích.
Viên Minh không kịp thương tiếc, bấm quyết điểm ra một chỉ.
Lưu Kim Sa đột nhiên bay ra ngoài, cuốn ngược lấy pháp khí kim châm đen và Cửu Hoàn Khảm Đao, nhanh chóng quấn quanh, hình thành một quả cầu vải màu vàng, trói chặt lấy hai pháp khí ở bên trong.
Gần như cùng lúc đó, bên tay hắn hiện lên bóng trắng, không ngờ đã khoác tấm da vượn trắng lên người.
Cơ thể Viên Minh lập tức lớn lên, hóa thành vượn lớn màu trắng cao một trượng, tay trái chẳng biết đã cầm Hàn Tinh Kiếm từ lúc nào, liên tiếp điểm vào trong không trung trước mặt hai con Thanh Cương Thi.
Hai kiếm khí hàn băng bắn ra nhanh như điện chớp, đánh vào trên thân hai luyện thi.
Hơi lạnh thấu xương phát ra, phía ngoài cơ thể của hai Thanh Cương Thi hiện ra một tầng băng cứng màu trắng, động tác chậm lại vài phần.
Những hành động liên tiếp này nói ra thì phức tạp, thật ra trước sau chỉ diễn ra trong hai ba lần hít thở, Cốt Đồ cũng thoáng kinh ngạc, đang muốn thi triển thủ đoạn khác.
Viên Minh đã bay lướt qua, ở dưới sự gia tăng Phi Mao Thuật, chỉ thoáng cái đã xuất hiện ở bên cạnh Cốt Đồ, tay trái đã thu lại Hàn Tinh Kiếm, mười mấy tấm phù lục rỏi tay. Đó là phù lục loại công kích được hắn mua ở Phường thị của Hắc Nham Thành lúc trước, tất cả đều được ném ra ngoài.
Từng quả cầu lửa, rắn lửa, sấm sét xuất hiện, hình thành một sóng triều pháp thuật bắn ra sóng pháp lực kinh người về phía Cốt Đồ.
Mộc Lao Thuật xung quanh Cốt Đồ đột nhiên giải thể, tất cả Tử Hắc Yêu Đằng rút về trong lòng đất, sóng triều pháp thuật cuộn trào mãnh liệt hung hăng đánh vào trên quả cầu bảo hộ màu vàng.
Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, pháp lực va chạm kịch liệt làm cho không khí gần đó đều hình thành từng gợn sóng nhộn nhạo mà mắt thường có thể thấy được.
Quả cầu bảo hộ màu vàng rung lên kịch liệt, mặt ngoài hiện ra từng vết rạn nứt, nhưng chưa vỡ.
Bên trong quả cầu bảo hộ, cơ thể Cốt Đồ cũng điên cuồng run rẩy, nhưng nhìn thấy quả cầu bảo hộ còn kiên trì nổi, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hai tay hắn đặt lên trên mặt trong của quả cầu bảo hộ, pháp lực dồi dào được rót vào trong đó, cố gắng hồi phục cường độ của quả cầu bảo hộ.
Vào lúc này, trên gương mặt Cốt Đồ đột nhiên hiện ra một màu tím, tay chân trở nên bủn rủn không có sức, pháp lực vận chuyển cũng bị ảnh hưởng.
- Trúng độc! Chẳng lẽ là mùi ngọt ngấy ngửi được ở trong hành lang vừa rồi, nhưng ta đúng lúc đóng chặt hít thở, sao còn có thể trúng độc được!
Trong lòng hắn thầm kinh sợ.
Vào giờ phút này, trên mặt đám người Tang Nhan đang công kích Thủy Vân Phiên cũng hiện ra từng đốm màu tím, pháp lực rút về giống như thủy triều, sắc mặt biến đổi.
- Cuối cùng cũng phát tác rồi.
Trong lòng Viên Minh thả lỏng.
Trước đó, con cóc đen phun ra sương độc có trộn lẫn với độc rắn của Xà Vương một sừng, hiệu quả không giống với chất lỏng con cóc độc lớn, sương độc không có sẵn tính ăn mòn mạnh, lại có thể phá hủy nội tạng và kinh mạch của đối phương.
Loại độc này không cần hít vào cơ thể mới có khả năng phát huy hiệu lực, chỉ cần da chạm đến sương độc, kịch độc sẽ tự động thấm vào.
Nhưng Cốt Đồ nhanh chóng lật tay lấy ra một viên đan hoàn ngậm vào trong miệng, màu tím trên mặt nhanh chóng biến mất, hành động cũng lập tức trở lại bình thường, tiếp tục rót pháp lực vào trong quả cầu bảo hộ, vết nứt phía mặt ngoài quả cầu bảo hộ nhanh chóng được bù đắp, khép lại.
Nhưng vào lúc này, ba tia sáng màu đen chẳng biết đã xuất hiện ở xung quanh Cốt Đồ từ lúc nào, từ ba hướng xuyên qua khe nứt của quả cầu bảo hộ, bay về phía đầu của Cốt Đồ.
Không ngờ đó là ba con Hồn Nha!
Cốt Đồ thầm rùng mình, cố gắng tránh thoát được hai con, lại bị con thứ ba đụng vào nơi mi tâm.
Hắn chỉ cảm thấy trong đầu "Ầm" một tiếng, dường như có thứ gì vỡ ra, cả người nhất thời dừng lại, ánh mắt trở nên đờ đẫn, vết nứt trên quả cầu bảo hộ cũng ngừng khép lại.
Cùng lúc đó, Viên Minh cũng cảm thấy một cảm giác choáng váng mãnh liệt, nhưng hắn cố cắn đầu lưỡi, nhân cơ hội tới gần Cốt Đồ, tay phải đẩy về phía trước, quả cầu lửa màu đỏ to bằng cái cối xay bắn ra, đập vào chỗ vết nứt trên quả cầu bảo hộ.
Một tiếng "Ầm" lớn vang lên!
Quả cầu đỏ cực lớn vừa đụng đến quả cầu bảo hộ, lập tức đột ngột nổ tung ra với thanh tế lớn, ngọn lửa màu đỏ đậm nhấn chìm hình bóng của Cốt Đồ.
Tất cả hang rắn đều chấn động mạnh, vô số tảng đá lớn nhỏ rơi xuống như mưa.
Viên Minh phóng ra Nhiên Bạo Thuật xong, lập tức bay ngược về phía sau, mới tránh thoát được cơn gió lốc do vụ nổ mạnh gây ra.
Vào lúc này, một bóng người từ trong ngọn lửa màu đỏ bắn ngược ra, lao về phía xa, đó chính là Cốt Đồ.
Nửa người hắn cháy đen, còn có thể nhìn thấy mấy cái xương trắng ở bụng, hiển nhiên là vết thương do Nhiên Bạo Thuật gây ra. Vết thương vô cùng nặng, thân thể hắn lao đi có vẻ hơi lảo đảo.
Viên Minh ném linh thạch trung phẩm đã bị hút khô trong tay trái đi, đồng thời tay phải chộp một cái. Hám Sơn Chùy xuất hiện ở trong tay hắn, hắn ném mạnh về phía Cốt Đồ.
Một tiếng "vù" rít lên chói tai, Hám Sơn Chùy lóe lên lại đuổi theo Cốt Đồ.
Cốt Đồ há mồm phun ra một khí đen, miễn cưỡng hình thành một màn chắn khí đen ở sau người, lại bị Hám Sơn Chùy dễ dàng đánh nát. Tốc độ của Hám Sơn Chùy giảm đi, nhưng vẫn đánh trúng vào sau lưng Cốt Đồ.
Hắn bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh lên trên vách núi, phun ra một búng máu tươi.
Hắn chưa kịp đứng dậy, mặt đất xung quanh đột nhiên tách ra, mười mấy sợi Tử Hắc Yêu Đằng lại chợt xuất hiện, cuốn về phía người hắn.
Cốt Đồ bị thương nặng, pháp khí luyện thi đều bị Viên Minh nghĩ cách vây khốn, căn bản không còn khả năng phản kháng, dễ dàng bị Yêu Đằng quấn lấy.
- Các hạ khoan ra tay, có việc gì đều dễ thương lượng! Ta là trưởng lão của Hắc Hỏa Môn, nếu ngươi dám đả thương ta, Hắc Hỏa Môn tuyệt đối sẽ không bỏ qua...