Vẻ mặt Bạch Dạ chợt nặng nề, cố gắng bình tĩnh quát hỏi.
- Muốn trách thì trách Bạch Dạ minh chủ xuất hiện ở trước mặt ta trong trạng thái này, lại để cho ta tiễn hai vị một đoạn đường, để tránh hai vị phải ở đây khổ sở.
Cốt Đồ bấm tay bắn ra, một tia sáng màu đen bắn về phía Bạch Dạ, đó chính là pháp khí kim châm đen lúc trước.
Vào lúc này, mặt đất bên chân Cốt Đồ đột nhiên tách ra, mười mấy sợi Tử Hắc Yêu Đằng to chui ra khỏi mặt đất, nhanh chóng cuốn về phía hai tay, hai chân của Cốt Đồ.
Cốt Đồ giật mình khiếp sợ, không chú ý tới điều khiển kim châm đen tập kích Bạch Dạ nữa, há mồm phun ra một viên hạt châu màu vàng.
Ánh sáng màu vàng chói mắt phóng ra, quanh thân hắn nhất thời xuất hiện một quả cầu bảo hộ màu vàng bảo vệ toàn thân.
Tử Hắc Yêu Đằng đánh vào trên quả cầu bảo hộ, bị hắn dễ dàng ngăn cản ở bên ngoài.
Mặt ngoài dây leo phân bố ra nước độc tím đen, muốn ăn mòn quả cầu bảo hộ màu vàng, nhưng mặt ngoài quả cầu bảo hộ lóe sáng, không hề có dấu hiệu bị tổn hại.
- Tài vặt!
Cốt Đồ cười lạnh, hai tay vừa nhấc, hình như muốn làm gì đó.
Mười mấy sợi Tử Hắc Yêu Đằng kia đột nhiên lớn lên gấp mấy lần, dài hơn ra lá rậm rạp, trong phút chốc hình thành một rừng cây mây, bao phủ cả Cốt Đồ và quả cầu bảo hộ màu vàng vào trong đó.
Viên Minh ép tay ở dưới thân bấm quyết điểm về phía Tử Hắc Yêu Đằng, mười mấy sợi Yêu Đằng lập tức đàn xen trái phải, trong nháy mắt hình thành một lồng dây mây, đó chính là Mộc Lao Thuật giam cầm Cốt Đồ.
Sau khi con cóc đen đột phá linh thú cấp hai, thi triển Tử Hắc Yêu Đằng, Mộc Lao Thuật càng bất phàm hơn, với tu vi Trúc Cơ kỳ của Cốt Đồ, không ngờ nhất thời không thể làm gì được.
Tất cả những điều này xảy ra chỉ trong chớp mắt!
Phía xa, đám người Tang Nhan thấy vậy đều khiếp sợ, không chú ý tới chuyện canh giữ hang động nữa, vội vàng lao tới.
Viên Minh từ dưới đất nhảy lên, vung cánh tay lên.
Thủy Vân Phiên bắn ra khỏi tay áo của hắn, thoáng cái đã đến trước người đám người Tang Nhan, không ngờ biến thành lá cờ lớn có kích thước chừng mười trượng, giống như một bàn tay lớn màu xanh lam đánh về phía bốn người.
Đám người Tang Nhan vội vàng dừng bước, từng người thi triển ra thần thông bảo vệ bản thân.
Một tiếng "Ầm" vang lên, thân thể của bốn người hơi lảo đảo nhưng lập tức đứng vững, công kích kinh người theo dự đoán vẫn chưa xuất hiện.
Không chỉ vậy, lá cờ lớn màu xanh lam "vù vù" trải rộng ra, chặn lại lối ra của hang rắn.
Lúc này, đám người Tang Nhan mới hiểu rõ mình trúng kế, vội vàng lấy ra pháp khí, hoặc là lấy ra luyện thi công kích Thủy Vân Phiên.
Thủy Vân Phiên chính là pháp khí phòng ngự trung phẩm, tuy bị mấy người công kích không dừng lắc lư, vẫn vững vàng ngăn cản ở đó, đám người Tang Nhan nhất thời khó có thể đột phá.
Viên Minh thấy tình hình như vậy, khẽ thở phào nhẹ nhõm, tay phải chộp hờ vào không trung. Lòng bàn tay hiện lên một quả cầu lửa màu đỏ, một bàn tay khác lại cầm một viên linh thạch điên cuồng hấp thu linh lực.
Hắn vận chuyển pháp lực trong cơ thể không ngừng rót vào trong quả cầu lửa, quả cầu lửa vốn chỉ lớn bằng nắm tay đã nhanh chóng lớn lên.
Cốt Đồ đang cố gắng phá giải Mộc Lao Thuật, nhìn thấy Viên Minh hành động như vậy, vội vàng dừng động tác, tập trung tinh thần đề phòng.
Nhưng mấy hơi thở trôi qua, Viên Minh vẫn không ra tay, quả cầu lửa trong tay đã tăng lên cỡ bằng đầu người, bắn ra sóng pháp lực mãnh liệt gấp mấy lần.
Cốt Đồ lập tức hiểu rõ ý định của Viên Minh, vỗ một cái vào túi nhỏ màu đen bên thắt lưng.
Hai bóng đen bắn qua khe hở của dây leo, rơi ra ngoài quả cầu bảo hộ, hóa thành hai luyện thi cao lớn.
Hai luyện thi này có làn da xanh đen, trên thân mọc đầy vảy giáp màu xanh, không ngờ là Thanh Cương Thi từng xuất hiện ở Quỷ Thị, thoạt nhìn càng mạnh hơn Thanh Cương Thi xuất hiện ở Phường thị, khí tức đã rất gần với Trúc Cơ kỳ. Chúng tức giận gào thét, lao về phía Viên Minh.
Gần như cùng lúc, kim châm đen kia vốn bắn về phía Bạch Dạ, chẳng biết đã xuất hiện ở phía sau lưng Viên Minh lúc nào, được công kích mãnh liệt của Thanh Cương Thi che giấu, lặng lẽ đâm về phía trái tim của Viên Minh.
Nhưng "Đinh" một tiếng vang lên, một tấm vải màu vàng kim đột nhiên xuất hiện sau lưng Viên Minh, ngăn cản kim châm đen đánh lén, đó chính là Lưu Kim Sa.
Hai Thanh Cương Thi cũng nhào tới, năm ngón tay giống như móc sắt chộp vào Viên Minh.
Tay trái Viên Minh ném linh thạch đã hút khô đi, bấm quyết điểm ra, chỉ thấy Lưu Kim Sa dài một trượng đã phần phật trải rộng ra, nhanh chóng quấn quanh cơ thể hắn, bảo vệ chặt chẽ toàn thân.
Chân của Thanh Cương Thi đá lên trên Lưu Kim Sa, bắn ra từng tia lửa, cũng không thể phá vỡ phòng ngự của Lưu Kim Sa.
Từ trên Lưu Kim Sa truyền tới ba lực lượng cực lớn, cơ thể Viên Minh chấn động, tay trái vội vàng đặt ở trên Lưu Kim Sa, rót pháp lực vào cho phòng ngự vững chắc, tay phải tiếp tục duy trì Nhiên Bạo Thuật.
- Pháp khí phòng ngự trung phẩm, lực phòng ngự hình như còn trên cả Ngự Thạch Châu của ta!
Vẻ mặt Cốt Đồ chợt nặng nề.
Hai Thanh Cương Thi thì cũng thôi, kim châm đen không ngờ không có tác dụng.
Kim châm này là một món pháp khí trung phẩm ép đáy hòm của hắn, bên trong khắc hai phù văn "Sắc bén" "Ẩn nấp", cho dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ cùng cấp chỉ hơi sơ ý cũng dễ dàng chịu thiệt, kết quả Viên Minh không ngờ có thể phát hiện ra!
Cốt Đồ điểm một chỉ, một thanh Cửu Hoàn Khảm Đao với hào quan màu vàng bay từ trong màn ánh sáng ra, xuyên qua lồng giam bằng dây leo, chém về phía Viên Minh.
Ánh sáng màu đen trên pháp khí kim châm đen tăng vọt, nhanh chóng xoay tròn, tự nhiên phát ra âm thanh chói tai, lại đâm về phía Lưu Kim Sa, hai Thanh Cương Thi kia cũng điên cuồng phát ra công kích.
Lưu Kim Sa lắc trái lắc phải, mặc dù có Viên Minh rót pháp lực vào duy trì, linh quang phía trên cũng nhanh chóng ảm đạm.
Viên Minh thấy vậy, lấy ra viên linh thạch trung phẩm thuộc tính mộc kia, nhét vào sát ngực, hấp thu linh lực trong đó để hồi phục pháp lực, duy trì Lưu Kim Sa và quả cầu lửa Nhiên Bạo Thuật.
Quả cầu lửa màu đỏ nhanh chóng lớn lên, trong giây lát hóa thành kích thước một cái thớt, màu sắc cũng trở nên đỏ khác thường, bắn ra sóng pháp lực kinh người.
Viên Minh trong mắt vui mừng, dừng rót vào pháp lực.
Đây đã là trước mắt hắn có thể khống chế cực hạn, lại rót vào pháp lực, Nhiên Bạo Thuật lại phải mất khống chế!