Tiên Giả

Chương 339: Bố trí mai phục (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Bạch mỗ cũng biết chuyện này khiến đạo hữu khó xử. Trên người ta có một viên Trúc Cơ Đan, nếu Cáp Cống đạo hữu chịu ra tay trợ giúp chúng ta chu toàn, ta bằng lòng lấy viên đan dược này để tạ ơn!

Sau khi Bạch Dạ hơi do dự, cắn răng nói ra một câu làm cho Viên Minh không thể không thận trọng cân nhắc.

- Trúc Cơ Đan!

Tim Viên Minh chợt đập mạnh.

Sau khi tu sĩ Luyện Khí kỳ đạt tới Luyện Khí tầng mười, lại có thể thử đột phá Trúc Cơ, chỉ có Trúc Cơ thành công, thọ nguyên tăng lên gấp bội, mới xem như chân chính bước vào con đường tu tiên.

Nhưng Trúc Cơ rất khó, nếu không có thủ đoạn khác, một trăm tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng chưa chắc có thể có một người thành công, phần lớn người may mắn thành công còn là người có tư chất linh căn thiên địa xuất sắc.

Rất nhiều tông môn có không ít Luyện Khí vượt qua mười tầng, thậm chí đạt tới tầng mười ba đỉnh phong, tìm hiểu nguyên nhân chính là vì trong lúc đột phá Trúc Cơ, xác suất thành công tăng cao hơn vài phần.

Từ xưa đến nay, trong giới tu tiên có vô số người nghiên cứu thủ đoạn trợ giúp đột phá, cũng có người đoạt được, trong tất cả thủ đoạn trợ giúp, nổi tiếng nhất chính là Trúc Cơ Đan.

Rốt cuộc là ai tạo ra Trúc Cơ Đan, không người nào có thể chứnh minh, nhưng áp dụng trong tất cả tu sĩ, dùng viên đan dược này đều có thể tăng thêm tỷ lệ đột phá Trúc Cơ không nhỏ.

Linh đan thần diệu như thế, người tu tiên đều khao khát có được, thế nhưng quá trình luyện viên đan dược này phức tạp, cũng cần linh tài đặc biệt trân quý, sản lượng cực ít, mỗi một viên đan dược xuất thế đều sẽ khiến cho các thế lực lớn tranh nhau mua, dù sao mỗi viên đều có thể khiến thế lực của mình tăng thêm một cường giả Trúc Cơ kỳ.

Viên Minh đã từng tìm hiểu qua tin tức về Trúc Cơ Đan, sau khi biết được tình hình về viên đan dược này, bất đắc dĩ buông tha.

- Cho ta xem viên đan dược đã.

Viên Minh kìm chế kích động trong lòng, nói như thế.

Bạch Dạ không chút do dự, lấy từ bên trong túi trữ vật ra một hộp ngọc, sau khi mở ra, bên trong là một viên đan dược lớn chừng ngón cái, màu lam, mặt ngoài quanh quẩn một lớp ánh sáng màu xanh lam như mộng ảo, giống như ánh sao trong trời đêm.

- Quả nhiên là Trúc Cơ Đan!

Viên Minh nín thở.

Hắn từng xem qua ghi chép trong sách cổ, giống hệt với đan dược trước mắt, lam như da trời, biến hóa kỳ ảo giống như sao trên biển, tuyệt đối là Trúc Cơ Đan chính phẩm.

- Không ngờ trên người Bạch Dạ minh chủ có loại bảo vật như Trúc Cơ Đan này. Ta đáp ứng ngươi, cố gắng trợ giúp các ngươi rời đi. Chỉ là đối phương có không ít người, ta không nắm chắc hoàn toàn.

Viên Minh trầm ngâm một lát, mới hạ quyết tâm nói.

Khác với lúc trước bất chấp tất cả đi cứu vợ con của Cáp Cống, hiện tại hắn biết mình đang làm gì, tuy phải mạo hiểm không nhỏ, nhưng đối phương cho lợi thế đáng để mình liều mạng một lần.

Có câu nói cầu phú quý trong nguy hiểm!

Hơn nữa, hắn không phải không gì nắm chắc, nếu chẳng may thua, vậy tờ Địa Du Phù hiếm có kia là đường lui cuối cùng.

- Không sao, chỉ cần Cáp Cống đạo hữu ngươi cố gắng ứng phó, Trúc Cơ Đan này là của ngươi.

Bạch Dạ đóng hộp ngọc lại, tự nhiên ném tới.

Viên Minh giơ tay đón lấy, kinh ngạc quan sát Bạch Dạ, sau đó im lặng cất hộp ngọc, sau đó nhào vào mặt đất bên cạnh, vận chuyển Mộc Ẩn Thuật thu lại khí tức, đồng thời triệu hồi Hồn Nha canh giữ ở cửa.

Sóng pháp lực trên người hắn đều tiêu tan, tiếng tim đập cũng lập tức biến mất, cả người giống như một thi thể lạnh như băng.

Con cóc đen nhảy ra khỏi túi linh thú bên thắt lưng hắn, phát động Địa Du Phù lóe lên và chui vào mặt đất.

Trên mặt đất ở khu vực giữa hành lang trong hang rắn, một cái đầu màu đen nhổ ra khỏi mặt đất. Đó chính là con cóc đen, nó há miệng phun ra một cái.

Từ trong miệng nó cuồn cuộn tuôn ra một sương độc màu tím, nhanh chóng dung nhập trong chướng khí xung quanh, rất nhanh đã hoàn toàn biến mất, cũng không lưu lại mấy mùi vị.

Đây là năng lực sử dụng độc được thức tỉnh sau khi con cóc đen ngưng tụ thành nội đan, có thể biến đọc của con cóc thành sương độc, càng khó có thể phát hiện hơn.

Làm xong những điều này, con cóc đen lại chui xuống lòng đất.

Bạch Dạ nhìn thấy một loạt hành động của Viên Minh này, bất giác sững sờ, nhưng không chờ hắn hỏi thăm, trong hành lang gần đó đã vọng tới tiếng động, khiến hắn không thể không ngậm miệng lại.

Không lâu lắm, năm bóng người mới bước từ trong chướng khí phía trước qua. Đó chính là đoàn người Hắc Hỏa Môn do Cốt Đồ dẫn đầu.

- Mùi gì vậy?

Thiếu nữ áo đen khịt mũi, nói.

Người khác cũng phát hiện ra mùi khác thường trong không khí, ngửi cảm giác hơi ngọt ngấy.

- Nơi đây đầy độc chướng, đừng ngửi linh tinh, cẩn thận trúng độc!

Cốt Đồ nhắc nhở.

Đám người thiếu nữ áo đen đáp một tiếng, nín thở, đi tiếp về phía trước, rất nhanh đã đến chỗ của Bạch Dạ.

- Đây không phải là Bạch Dung đạo hữu sao? Còn có mấy vị nữa, không phải các ngươi đã từ bỏ nhiệm vụ, vì sao lại quay về?

Bạch Dạ mở mắt nhìn về phía mấy người, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc rất thỏa đáng.

Mấy người Hắc Hỏa Môn nhìn thấy rõ động tình hình bên trong, đầu tiên là sửng sốt, sau đó sắc mặt căng thẳng đang lại trở nên vui mừng.

Bọn họ không nghĩ đến ở đây lại có hai con Xà Vương, còn đều bị giết chết. Thành viên Luyện Khí kỳ trong Bạch Dạ Tán Minh và mấy tán tu đều đã ngã xuống, thực lực mạnh nhất là Bạch Dạ và Huyễn Thời lại bị thương nặng.

Sắc mặt Cốt Đồ không thay đổi, trong lòng cũng mừng thầm.

Chuyến này quả nhiên tới đúng rồi, hai nguyên liệu của hai hung thú cấp cũng là một khoản tài phú không nhỏ đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ như hắn, hơn nữa còn có túi trữ vật của hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ Bạch Dạ và Huyễn Thời.

Vừa nghĩ tới điều này, trong mắt hắn lộ ra sát cơ lạnh lẽo, nháy mắt với bốn người Tang Nhan.

Bốn người hiểu ý ,lùi về phía sau bảo vệ cho lối ra của hang rắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)