Viên Minh không hề dừng lại, ánh mắt liếc nhìn về phía Hồn Nha bị diệt, tăng nhanh tốc độ chạy về phía hang động của Xà Vương.
...
Trong đại điện.
- Cốt Đồ trưởng lão, vừa có chuyện gì xảy ra vậy?
Tang Nhan hỏi.
- Chắc có người thông qua bí thuật nhìn trộm, che giấu khí tức rất tốt, ta cũng chỉ mới phát hiện ra một tia manh mối.
Cốt Đồ trầm ngâm nói.
- Có thể giấu diếm được thần thức của ngài, chỉ sợ không phải tu sĩ Luyện Khí kỳ tầm thường.
Tang Nhan nói.
- Chẳng lẽ là Bạch Dạ hoặc Huyễn Thời?
Chuyện quan trọng, thiếu nữ áo đen vẫn không hợp với Tang Nhan cũng không tranh cãi với Tang Nhan nữa, nói.
- Không giống thủ đoạn hai người kia biết dùng, chỉ sợ là người khác.
Tang Nhan nói.
- Bất kể là ai, các ngươi đi vào trước lấy đồ đi, ta canh giữ ở chỗ này! Nhớ phải nhanh lên!
Cốt Đồ kiên quyết nói, sau đó xoay người, mặt hướng về phía bên ngoài.
Đám người Tang Nhan không dám chậm trễ, vội vàng bước vào trong điện, mấy người kiểm tra đài đá phía sau quan tài trước, trong chai lọ phía trên chứa đầy đan dược, đáng tiếc thời gian quá lâu, đan dược trong bình đều đã hỏng hết.
Mấy người rất tiếc nuối, tìm kiếm một vòng những nơi khác trong điện, đáng tiếc không có phát hiện gì. Tất cả đều đi tới bên cạnh quan tài màu đen, rất nhanh đã phá được cơ quan trên nắp quan tài, đang chuẩn bị mở ra.
- Hãy khoan đã.
Tang Nhan giơ tay lên ngăn cản những người khác, đánh ra một bình bát màu trắng lơ lửng ở trên không trung của quan tài, sau đó ra hiệu cho người khác có thể mở ra.
Cơ quan vận chuyển trong tiếng "Rắc rắc", nắp quan tài vừa dày vừa nặng từ từ mở ra.
Mấy người này còn chưa nhìn thấy rõ thứ trong quan tài, một khí đen dày đặc đã phun ra trước, tỏa ra mùi khiến người ta buồn nôn.
- Mau lùi lại!
Tang Nhan hét lớn lên tiếng, bay ra ngoài nhanh như tia chớp vậy.
Những người khác cũng vội vàng bay ngược về phía sau.
Cái bát màu trắng lơ lửng ở phía trên lập tức hạ xuống, phun ra một linh quang màu trắng bao lấy luồng khí đen.
Khí đen dường như vật còn sống tả xung hữu đột, đáng tiếc trước sau không phá được sự giam cầm của ánh sáng trắng, chậm rãi bị cái bát màu trắng thu vào, nhưng bát ngọc vốn trắng như ngọc chậm rãi biến thành màu đen.
- Hủ Thi Độc! May là Tang Nhan sư tỷ có sự chuẩn bị, bằng không hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Người thanh niên mày kiếm thở hắt ra, nói.
Thiếu nữ áo đen liếc mắt nhìn Tang Nhan với ánh mắt phức tạp, lúc này mới nhìn về phía quan tài.
Bên trong quan tài có một thi thể cao bảy thước đang nằm, dáng người cao gầy, hai tay, hai chân dài nhỏ như ống trúc vậy.
Thi thể mặc một bộ trường bào màu xanh rách nát, trên đỉnh đầu đội cao quan làm bằng hồng ngọc, toàn thân mọc ra lông màu xanh lá, khí tức lại đặc biệt yếu ớt.
- Đây là thi thể của vị tán tu Thiên Xà Thượng Nhân Kết Đan kỳ trăm năm trước sao? Có người nói trước đây người này đã đạt tới tu vi Kết Đan trung kỳ, sao khí tức yếu ớt như vậy, giống như một Âm Thi bình thường.
Thiếu nữ áo đen quan sát thi thể trước mắt, nói.
Mấy người khác, bao gồm cả Tang Nhan đều lộ ra vẻ mặt tương tự.
Bọn họ đều là đệ tử của Hắc Hỏa Môn, Hắc Hỏa Môn am hiểu khống chế thi thể, cũng nghiên cứu sâu về thi thể. Sau khi tu sĩ cao cấp ngã xuống, cho dù thi thể xương cốt không được đầy đủ, vẫn sẽ giữ lại một phần lực lượng trước đó, tuyệt đối không phải như vậy.
Chợt hoa lên một cái, bóng dáng Cốt Đồ đã xuất hiện ở bên cạnh quan tài, nhìn thấy thi thể lông xanh bên trong, chân mày cũng nhíu lại.
- Có thể tính sai không? Người này không phải là Thiên Xà Thượng Nhân?
Người thanh niên mày kiếm nói.
- Không thể nào, ta dựa theo bản đồ còn sót lại kia để tìm kiếm đến đây, bản đồ không đầy đủ này chính là do đệ tử duy nhất của Thiên Xà Thượng Nhân vẽ, phía trên đó rõ ràng đánh dấu chỗ đây là mộ của Thiên Xà Thượng Nhân, cấm chế khóa âm ngoài điện còn có những đan dược bị hỏng kia đều là bằng chứng, hơn nữa nghe đồn Thiên Xà Thượng Nhân có dáng vẻ cao gầy, cũng phù hợp với thi thể này, không thể nào là người khác được!
Tang Nhan nói với giọng điệu chắc chắn.
- Bản đồ không đầy đủ kia chẳng qua là do ngươi mua được trong hàng xén nào đó, ai biết có phải do người nào lừa đảo tiện tay vẽ loạn hay không.
Thiếu nữ áo đen cong môi nói.
Ánh mắt Tang Nhan tối lại, đang muốn phản bác.
- Ta hiểu rồi, là Phong Thi Đinh!
Giọng nói Cốt Đồ truyền tới, cắt ngang cuộc tranh cãi của hai người.
Hắn đứng ở phía đỉnh đầu của thi thể, ánh mắt nhìn chăm chú vào đầu của thi thể.
- Phong Thi Đinh?
Tang Nhan hỏi.
- Phong Thi Đinh là pháp khí độc môn của Cản Thi Phái ở Sở Quốc Trung Nguyên, dùng để chế luyện luyện thi, chỉ cần sử dụng đinh này vào đâm vào huyệt Bách Hội, lại có thể phong tỏa kinh mạch toàn thân của thi thể, làm cho khí tức của nó không bị tiết ra, đồng thời có thể khiến cho nó tự động hấp thu âm khí gần đó, do đó dần dần chuyển hóa thu nạp.
Cốt Đồ nói xong đẩy ngọc quan trên đỉnh đầu của thi thể ra, trên huyệt Bách Hội cắm một cái đinh sắt màu đen vào sâu trong đầu nó.
- Như vậy lại có thể dễ dàng chuyển hóa thi thể thành luyện thi sao?
Thiếu nữ áo đen nhìn đinh sắt, không dám tin nói.
Hắc Hỏa Môn muốn chế luyện một con luyện thi, cần rất nhiều bước, tốn rất nhiều tài nguyên, cắm một cây đinh sắt lại có thể tự chế luyện ra một luyện thi, thủ đoạn này gần như không thể tưởng tượng nổi.