Tiên Giả

Chương 335: Quan tài (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Thấy con cóc đen có thể thông qua hấp thu kịch độc để nâng cao tu vi, trong lòng Viên Minh vui mừng.

Khói độc màu xanh trong hang rắn nhanh chóng loãng đi. Xà Vương một sừng nhìn thấy cảnh này, không tiếp tục tàn sát bừa bãi nữa, thân rắn to dài chậm rãi cuộn lại một chỗ, trong mắt rắn lộ ra sự cảnh giác.

Sương độc trong hang rắn rất nhanh đã biến mất, độc chướng còn lại không nhiều.

Khi con cóc đen cuối cùng dừng hấp thu, gần nửa nội đan trong cơ thể biến thành màu xanh lục, nó trở nên hưng phấn khác thường, hình như vẫn chưa hấp thu đủ.

Viên Minh vốn cò lo lắng con cóc đen hấp thu quá nhiều độc bên ngoài, sẽ không chịu nổi. Hiện tại xem ra hắn quá lo lắng rồi. Trên phương diện năng lực chịu đựng độc của con cóc đen này vượt xa dự tính của hắn.

Ngoại trừ dưỡng thành một viên nội đan, Yêu Đằng ký túc trong cơ thể của con cóc đen dường như được rót vào sức sống mới, cũng lớn mạnh không ít.

Trong đầu Viên Minh chỉ vừa thoáng suy nghĩ, tiếng "Phụt phụt phụt" vang lên.

Từ trên lưng con cóc đen xuất hiện khoảng mười mấy sợi Tử Hắc Yêu Đằng, mỗi sợi đều to khỏe hơn trước gấp mấy lần, mặt ngoài mọc ra từng lá cây leo màu tím, thoạt nhìn thật giống như một mảnh mây rừng tím đen.

Tử Hắc Yêu Đằng này vốn đã khó đối phó, bây giờ số lượng tăng mạnh, còn cứng cáp hơn trước đây, chỉ sợ hung thú cấp hai bình thường cũng chưa chắc là đối thủ của nó.

...

Trên mặt đất, Xà Vương một sừng cảnh giác nhìn mặt đất xung quanh, cái sừng duy nhất trên trán lập lòe ánh sáng màu vàng.

Vào lúc này, nó hình như nhận ra được điều gì đó, thân rắn khổng lồ bay nhanh sang bên cạnh.

Mười mấy sợi Tử Hắc Yêu Đằng to chui ra khỏi mặt đất, quán về phía cơ thể Xà Vương một sừng, đáng tiếc hơn nửa vồ hụt, chỉ có hai sợi Yêu Đằng quấn lấy đuôi của Xà Vương.

Đầu hai sợi Yêu Đằng đột nhiên trở nên bén nhọn, trực tiếp đâm rách lớp vảy cứng của Xà Vương, chui vào trong cơ thể nó.

Xà Vương một sừng chỉ cảm thấy phần đuôi đau đớn dữ dội, yêu lực trong cơ thể còn bị hai sợi Yêu Đằng hút đi, đuôi rắn vốn chắc nịch đã khô quắt với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Xà Vương vừa kinh ngạc lại khiếp sợ, cái đầu vung vẩy, mảng lớn nước độc xanh sẫm đều bắn về phía những Yêu Đằng.

Tiếng “xèo xèo vang lên, chỗ những sợi Tử Hắc Yêu Đằng kia chạm đến nước độc lập tức đen xì, nhanh chóng mục nát, nhưng chỉ bị mục nát hơn nửa, phần còn lại vẫn đang trói chặt lấy đuôi rắn, thậm chí tốc độ cắn nuốt yêu lực vẫn không chậm lại bao nhiêu.

Xà Vương một sừng vừa dừng lại, các sợi Yêu Đằng khác đã bay qua, quấn lấy các vị trí trên cơ thể của co Xà Vương một sừng, từng sợi Yêu Đằng còn đâm vào cơ thể của Xà Vương.

Trong mắt Xà Vương lóe lên sự sợ hãi, lập tức giãy dụa kịch liệt, đồng thời liên tiếp phun ra từng nước độc, cái sừng trên trán cũng bắn ra tia sáng màu vàng, cắt về phía Yêu Đằng xung quanh.

Mặc dù Tử Hắc Yêu Đằng không sợ nước độc của Xà Xương cũng cứng hơn trước đây, nhưng chỉ cần bị tia sáng màu vàng quét trúng, đều sẽ bị đứt làm đôi.

Nhưng số lượng của Tử Hắc Yêu Đằng bây giờ tăng lên rất nhiều, năng lực mọc ra lại cực mạnh, sau khi bị chém đứt lập tức mọc dài ra một sợi dây leo mới.

Xà Vương một sừng bắn liên tục bảy tám tia sáng màu vàng, Yêu Đằng quấn ở trên người nó chẳng những không giảm bớt, trái lại càng lúc càng nhiều, không bao lâu, thân rắn khổng lồ của nó cuối cùng dần dần bị quấn thành một cái bánh chưng.

Tất cả dây leo đều đang điên cuồng hấp thu yêu lực trong cơ thể của Xà Vương một sừng, Xà Vương muốn cố gắng phản kháng nhưng càng khó có thể làm được, theo các nơi trên cơ thể héo rút, ban đầu điên cuồng giãy giụa, đến cuối cùng không có sức lắc đuôi.

Nửa khắc sau, Xà Vương một sừng đã hoàn toàn biến thành thi thể khô quắt, tất cả yêu lực của nó đều bị con cóc đen cắn nuốt giống như đao cùn cắt thịt, không còn chút nào.

Trước đây, con cóc đen vừa thu nạp một xà châu Xà Vương cấp hai trung giai, bây giờ lại cắn nuốt máu tươi một con Xà Vương một sừng tương đương với tu sĩ Trúc Cơ trung hậu kỳ, khí tức tăng vọt, không ngờ đã gần đạt tới cấp hai trung giai.

Viên Minh thông qua Hồn Nha nhìn thi thể còn lại của hai con Xà Vương, cuối cùng lại có cảm giác không thật.

Mặc dù Xà Vương một sừng vừa từng trải một trận đại chiến người và rắn, nhưng dù sao cũng là một con hung thú tiếp cận cấp hai thượng giai, bây giờ ở trước mặt con cóc đen này, cuối cùng gần như không có sức lực đánh trả.

Trong lòng hắn không khỏi xuất hiện ý định tính toán lại thực lực của con cóc đen linh thú này.

Bây giờ, tất cả cuộc chiến đấu trong hang rắn đều kết thúc, chỗ chiến trường đó cần phải thu dọn một lúc, trên thi thể của hai con Xà Vương không thiếu linh tài cần thu thập, con cóc đen làm việc này không tiện lắm.

Viên Minh đứng dậy, thu hồi Tứ Phương Phong Linh Phù, lao về phía hang rắn.

Hắn vừa chạy vừa thông qua một con Hồn Nha khác, cảm ứng tình hình của đám người Hắc Hỏa Môn bên Tang Nhan.

Trong đại điện đổ nát, cấm chế khóa âm đã bắt đầu liên tục lóe sáng, thoạt nhìn có thể lập tức sụp đổ.

Cốt Đồ trưởng lão bỗng nhiên phun ra một ngụm pháp lực, dung nhập vào ngọc phù màu trắng, hai tay kết ấn ở trước người và bấm quyết.

Ngọc phù màu trắng trong tay hắn nổ "Ầm" một tiếng, hóa thành một mũi tên ánh sáng màu trắng dài mấy thước, bắn vào phía trên màn ánh sáng màu đen.

Ngọc phù của bốn người khác đều vỡ nát, hóa thành một mũi tên ánh sáng màu trắng, hung hăng bắn vào các nơi trên cấm chế khóa âm.

Cấm chế vốn đã đầy nguy cơ hoàn toàn tan vỡ, hóa thành vô số khí đen tản ra, lộ ra cảnh tượng trong điện.

Viên Minh thấy vậy, vội vàng điều khiển Hồn Nha tới gần, nhìn lén cảnh tượng trong điện.

Ở vị trí trung tâm bên trong đại điện đặt một cái quan tài màu đen, hai bên trái phải có hai bức tượng màu xanh mãnh hổ dựng thẳng, thoạt nhìn là hai con thú trấn mộ trừ tà.

Ở chỗ sâu hơn trong đại điện hình như còn có một đài đá bằng bạch ngọc, phía trên để một ít chai lọ.

Chỗ đó cách quá xa, Hồn Nha không nhìn thấy rõ.

Viên Minh điều khiển Hồn Nha tới gần hơn, Cốt Đồ kia nhìn lại, trong miệng hét lớn một tiếng:

- Thứ gì!

Viên Minh chợt kinh ngạc, vội vàng điều khiển Hồn Nha lùi về phía sau, vỗ cánh bay ra ngoài.

- Còn muốn chạy à?

Cốt Đồ bấm tay bắn ra.

Một tia nhỏ màu đen dùng mắt thường khó có thể nhìn thấy được bắn ra, lại là một cái châm kim đen nhỏ như sợi tóc, lập tức vượt qua khoảng cách mười mấy trượng, đâm về phía Hồn Nha ngực.

Hồn Nha vỗ cánh tránh sang bên, may mắn tránh được tia nhỏ màu đen tập kích tới.

Cái kim châm màu đen kia đột nhiên thay đổi phương hướng, lại bắn về phía Hồn Nha, trực tiếp xuyên qua cánh bên trái của nó.

Chỗ cánh trái của Hồn Nha trực tiếp vỡ tan, bắt đầu bay không vững, sau khi bay ra không bao xa, bị kim châm đen lại một lần nữa xuyên thủng cơ thể, trực tiếp vỡ tan, hóa thành một luồng khí đen tiêu tan không thấy nữa.

...

Viên Minh đang chạy nhanh trên đường, đột nhiên đầu óc oong một tiếng, sắc mặt theo đó tái nhợt đi vài phần.

Hồn Nha phái ra đã bị tiêu diệt, hồn lực của hắn cũng bị tổn thương không nhỏ.

May mà hiện tại hắn xem như đã tu luyện Minh Nguyệt Quyết tới tầng thứ hai, cộng thêm có lư hương ở trong tay, chỉ cần một thời gian dưỡng thương sẽ hồi phục lại.

- Xem ra mình vẫn đánh giá thấp năng lực thăm dò của tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)