Nhưng con cóc đen trốn ở trong cơ thể của Xà Vương bị thương, tuy Xà Vương một sừng có thực lực mạnh mẽ, cũng không có cách nào, chỉ có thể ở bên cạnh lo lắng suông.
...
Viên Minh thông qua Hồn Nha gần đó nhìn thấy cảnh tượng này, thầm than một tiếng.
Hai người Bạch Dạ và Huyễn Thời liên thủ còn bị đánh bại dễ dàng, thực lực của Xà Vương một sừng này thật sự mạnh mẽ, sợ rằng đã đạt tới cấp hai thượng giai, mặc dù mình điều khiển con cóc đen hành động tạm thời khiến cho hai người thoát khỏi bị chết, nhưng dự đoán hôm nay hai người khó có thể sống sót rời khỏi đây.
Viên Minh có ấn tượng không tệ về Bạch Dạ và Huyễn Thời, nếu trong khả năng có thể cứu hai người cũng không sao, đáng tiếc thực lực của hắn thậm chí còn chưa đạt tới Trúc Cơ, chỉ có thể lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Hắn chuyên tâm phát động con cóc đen, cắn nuốt cái yêu lực của con Xà Vương bị thương nặng kia.
Khí tức của con cóc đen tăng vọt, không ngờ đạt tới đỉnh phong cấp một, còn vẫn không ngừng tăng vọt.
Cơ thể to lớn của con Xà Vương bị thương đã bị rút nhỏ gần nửa, biên độ giãy giụa cũng càng lúc càng nhỏ, cơ thể tiếp tục khô quắt, khí tức càng lúc càng yếu ớt.
Con cóc đen vừa vặn ngược lại, thực lực tiếp tục tăng mạnh, không ngờ đã vượt xa hung thú cấp một.
- Còn thiếu chút nữa, chỉ kém một chút là có thể đạt tới cảnh giới hung thú cấp hai!
Viên Minh thầm nghĩ.
Nhưng yêu lực của con Xà Vương bị Tử Hắc Yêu Đằng thu hơn nửa, thực lực của con cóc đen chậm chạp không tiếp.
Vào lúc này, sợi dây mây tím đen chạm đến một viên hạt châu màu trắng lớn bằng quả trứng gà, giống như hạt châu do Xà Vương một sừng vừa phun ra.
- Chẳng lẽ đây chính là xà châu do mật rắn biến thành mà Huyễn Thời đã nói tới trước đây!
Viên Minh mừng thầm, lập tức điều khiển sợi dây leo tháo hạt châu này xuống.
Xà châu rời khỏi thân thể, cơ thể Xà Vương sắp chết run lên, một tia cuối cùng sức sống cuối cùng tiêu tan.
Trong mắt Xà Vương một sừng bắn ra lửa giận giống như thực chất, ánh sáng màu vàng của cái sừng trên trán tăng vọt, một tia sáng màu vàng to như cánh tay ầm ầm lao thẳng đến vị trí của con cóc đen.
Con cóc đen không hốt hoảng, phát động Địa Du Phù, trong chớp mắt xuyên qua lớp da rắn mỏng, chui xuống lòng đất.
Bóng dáng của nó vừa biến mất, một tia sáng màu vàng đã hung hãn bắn tới, dễ dàng chém thân rắn khô quắt thành hai đoạn, còn để lại một vết cắt cực lớn dài tới mấy trường trên mặt đất, nhưng không chạm tới nửa ngón chân của con cóc đen.
- Gào...
Xà Vương một sừng ngửa mặt lên trời giận dữ gầm thét lên, đuôi rắn phẫn nộ vỗ xuống mặt đất, nhất thời đá vụn bay tán loạn làm vô số bụi bặm văng lên.
Viên Minh điều khiển con cóc đen chui xuống lòng đất tới bảy tám trượng, lúc này mới dừng lại, há miệng nuốt vào xà châu màu trắng.
Trong xà châu ẩn chứa hơn nửa yêu lực của Kim Hoa Xà Vương, đáng tiếc lực lượng bị trói chặt ở trong thân hạt châu, nếu tu sĩ tầm thường nhận được, muốn lợi dụng cũng cần trắc trở một thời gian.
Nhưng sau khi con cóc đen dung hợp Yêu Đằng đã thức tỉnh năng lực cắn nuốt, dễ dàng luyện hóa hạt châu này.
Tử Hắc Yêu Đằng quấn lấy xà châu màu trắng, một yêu lực khổng lồ dung nhập cơ thể của con cóc đen, khí tức của nó tiếp tục tăng mạnh, sau mấy hơi thở ầm ầm đột phá bình cảnh, đạt tới một cảnh giới mới.
Linh khí thiên địa từ bốn phương tám hướng rót đến, tạng phủ, cơ bắp, da của con cóc đen đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, không ngừng được cường hóa, Tử Hắc Yêu Đằng ký túc ở trong cơ thể nó cũng chuyển động không dừng, nhanh chóng trở nên cứng cáp.
Hình thể của con cóc đen lớn hơn nhiều, giống như được thổi hơi vậy, tất cả túi chứa chất độc sau lưng đều biến mất, thay vào đó là mười mấy hình vẽ màu tím, thoạt nhìn thuận mắt hơn trước rất nhiều.
Những túi chứa chất độc không phải biến mất, kịch độc đều đổ vào nơi nào đó trong cơ thể của con cóc đen, yêu lực tăng vọt cũng trào về phía chỗ đó, ngưng kết thành một viên hạt châu tím đen.
Khí tức trên thân con cóc đen rất nhanh đã ổn định lại, một uy áp khổng lồ phát ra, hoàn toàn không kém hơn Xà Vương.
- Lẽ nào tiến giai linh thú cấp hai!
Viên Minh trong mắt xẹt qua một tia vui mừng.
Hung thú cấp hai có thể ngang với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, mình cuối cùng đã có một trợ giúp đắc lực.
- Như đã nói qua, linh thú này đột phá tới cấp hai, có thể phản kháng phù văn ngự thú không?
Hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện, cảm ứng phù văn ngự thú trong cơ thể của con cóc đen.
Sự lo lắng của hắn vẫn chưa xuất hiện, con cóc đen chưa phản kháng với phù văn ngự thú trong cơ thể, vẫn ngoan ngoãn nghe theo sự phân phó của hắn.
Viên Minh thở phào nhẹ nhõm, cảm ứng thần thông của con cóc đen bây giờ.
Hạt châu tím đen trong cơ thể con cóc đen chính là nội đan của nó, không khác với xà châu của Xà Vương, chính là yêu lực toàn thân ngưng tụ thành, chờ sau khi hoàn toàn ổn định lại có thể sử dụng như rằng pháp khí.
Nội đan của mỗi con yêu thú đều có năng lực khác nhau, xà châu của Kim Hoa Độc Mãng rắc chắc không phá vỡ nổi, có thể cầm tới trực tiếp đập kẻ địch, nội đan của con cóc đen lại khác, năng lực càng thiên về kịch độc hơn.
Nội đan tím đen ẩn chứa độc của con cóc đen, độc tính tăng cường lớn hơn trước, cách dùng cũng đa dạng hơn hơn trước nhiều.
Ngoại trừ phóng độc, nội đan của con cóc đen còn có một năng lực nữa là có thể thu nạp kịch độc của vật độc khác, cất giữ ở trong nội đan, lúc cần thiết lại thả ra ngoài.
- Còn có thể hấp thu kịch độc? Thử xem...
Trong đầu Viên Minh vừa thoáng suy nghĩ, khống chế con cóc đen há miệng hút một cái.
Khói độc màu xanh trong hang rắn cùng với độc chướng cuồn cuộn từ dưới lòng đất trào ra, dung nhập trong đan nội của con cóc đen giống như cá voi hút nước.
Theo đó, mặt ngoài của nội đan vốn màu tím đen lại hiện ra chút ánh xanh, thoạt nhìn có thêm vài phần biến hoá kỳ lạ.