Một tiếng động lớn vang lên, Huyễn Thời mang theo tấm lá chắn bị chấn động tới mức lùi lại mấy bước, đuôi rắn màu vàng cũng bị cản lại.
"Là Kim Hoa Xà Vương! Bày trận!
Huyễn Thời chưa đứng vững đã nói với giọng điệu sốt ruột.
Mười thành viên của Bạch Dạ Tán Minh vội vàng lập thành một vòng tròn, trong tay cầm cờ lớn màu trắng cắm gần một nửa xuống mặt đất.
Bạch Dạ phất tay áo, từng Trận Bàn bắn ra, rơi vào các nơi của vòng tròn.
Ầm!
Mười lá cờ lớn phát ra ánh sáng màu trắng chói mắt, nối liền với nhau, hình thành một pháp trận hình tròn màu trắng, bao phủ mười người vào trong đó.
Năm tán tu được chiêu mộ tới nhìn thấy uy thế của Xà Vương, vô cùng khủng hoảng, theo bản năng lùi lại về phía sau.
- Lùi lại sẽ chỉ có một con đường chết, tất cả đều trốn đến trong pháp trận đi! Kim Hoa Xà Vương là hung thú cấp hai, không dựa vào pháp trận, các ngươi căn bản không có cách nào chống lại được!
Bạch Dạ quát.
Pháp trận màu trắng đã đóng kín phát ra một tiếng "Ầm", tách ra một lối đi vào.
Năm tán tu hoang mang lo sợ, nghe vậy vội vàng chạy về phía lỗ thủng của pháp trận.
Chướng khí dày đặc phía trước khẽ dao động, một con mãng xà lớn dài chừng bốn năm trượng, toàn thân được che phủ bởi vảy màu vàng bắn nhanh như chớp từ trong độc chướng ra, cái đầu mãng xà lớn bằng cái đấu phun ra một nước độc xanh sẫm về phía năm tán tu.
Bạch Dạ lật tay lấy ra một lệnh bài màu tím, vận dụng pháp lực rót vào trong đó.
Lệnh bài phát ra ánh sáng màu tím, trong pháp trận màu trắng cũng hiện lên vô số ngọn lửa màu tím, hừng hực thiêu đốt.
Bạch Dạ khẽ quát một tiếng, từ trong trận bắn ra một con rắn lửa màu tím dài một trượng, đánh vào trên nước độc xanh sẫm.
Con rắn lửa màu tím "Vù vù" một tiếng rồi biến mất, nước độc xanh sẫm cũng bị đụng tan, bắn ra bốn phương tám hướng.
Tiếng "xuy xuy" vang lên, mặt đất và vách đá bị ăn mòn ra từng hố sâu lớn nhỏ.
Một đám nước độc rơi khắp nơi, không khéo lại bắn lên đầu một tán tu đang chạy trốn.
Đầu của người này lập tức tan chảy thành một bãi sền sệt, không kịp kêu lên tiếng nào đã ngã xuống.
Viên Minh nhìn thấy cảnh này, âm thầm hãi hùng khiếp vía, may mắn mình không tham lam đi theo mạo hiểm.
Không ngờ kịch độc của con Kim Hoa Xà Vương này đáng sợ như thế, còn hơn độc của con cóc đen rất nhiều, tu sĩ Luyện Khí kỳ căn bản không chống đỡ được.
Bốn gã tán tu còn lại sợ muốn bay hồn, dùng hết sức lực bú mẹ, lao vào pháp trận màu trắng giống như một làn gió, lỗ thủng của pháp trận lập tức đóng lại.
- Nhanh!
Ánh mắt Bạch Dạ thả lỏng, phát động lệnh bài trong tay.
Ngọn lửa tím trong pháp trận chợt mạnh lên, bắn ra một quả cầu lửa màu tím, phát ra tiếng vỡ vang lên, bắn về phía đầu của con mãng xà màu vàng.
Con mãng xà màu vàng hình như khá kiêng kỵ ngọn lửa màu tím, rụt đầu tránh né một đòn này.
Bên cạnh, trong tay Huyễn Thời cũng có thêm một tấm lệnh bài màu tím, lắc về phía ngọn lửa màu tím.
Ngọn lửa tím kéo dài trong không trung, hóa thành một lưới lửa màu tím mấy trượng lớn, bao lấy đầu con mãng xà cực lớn.
Tiếng cháy "xèo xèo" vang lên, trên đầu con mãng xà màu vàng bị đốt ra từng vết máu đen khét lẹt, đau đớn kêu lên thảm thiết, há miệng phun ra một nước độc màu xanh lá.
Nước độc có tính ăn mòn cực mạnh, lưới lửa màu tím cũng không chịu nổi, bị ăn mòn ra một lỗ lớn, tan vỡ giải thể.
Mãng xà màu vàng lắc đầu, mở miệng to như chậu máu về phía đám người Bạch Dạ phát ra một tiếng gào thét giống như rồng ngâm vậy.
Lần này, tiếng gào thét còn lợi hại hơn trước rất nhiều, không khí phía trước miệng mãng xà cũng dâng lên từng gợn sóng.
Viên Minh kinh ngạc, không chú ý tới chuyện quan sát tiếp nữa, lập tức điều khiển Hồn Nha xoay người bay ra ngoài trốn.
Nhưng không chạy được bao xa, Hồn Nha lại bị uy lực sóng âm của tiếng gầm rú còn sót làm chấn động, cơ thể run rẩy kịch liệt, trong cơ thể tản ra mảng lớn khí đen, trạng thái cơ thể gần như biến thành trong suốt, cũng may cuối cùng không trực tiếp chết.
Viên Minh chỉ cảm thấy đầu óc hơi choáng váng mơ hồ, phạm vi tầm nhìn do Hồn Nha truyền lại trở về cũng nhanh chóng trở nên mơ hồ.
Hắn không thể suy nghĩ nhiều, nhân lúc sóng âm tiếp theo còn chưa xuất hiện, vội vàng điều khiển Hồn Nha rút khỏi hang động của Xà Vương, một lần nữa thu vào thức hải.
Cùng lúc đó, một con Hồn Nha khác từ trán của hắn bay ra, trở về trong hang động của Xà Vương.
Hắn vẫn muốn kịp thời nắm giữ tình hình chiến đấu trong hang động của Xà Vương, cho dù phải trả giá bằng ít tổn thương thần hồn.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Viên Minh bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, gọi Hồn Nha canh giữ ở ngoài động vào.
Hắn điều khiển Hồn Nha nhập hồn vào trên thân con cóc đen, lại lấy ra Địa Du Phù và nhẫn trữ vật giao cho con cóc đen, tiếp đó phát động Địa Du Phù.
Trên thân con cóc đen hiện ra một tầng ánh sáng màu vàng, "Phụt" một tiếng chui vào lòng đất, chạy về phía hang động của Xà Vương.
...
Hồn Nha lại bay đến sâu bên trong động của Xà Vương, cẩn thận bay đến chỗ ẩn nấp trước đó, nhìn về phía trước.
Phía trước, trong không khí tự nhiên hiện ra sương mù màu xanh lục, trộn lẫn với chướng khí ở đây, làm cho phạm vi tầm nhìn càng thêm chật hẹp, tất cả mọi thứ xung quanh đều thoạt nhìn hơi mông lung mơ hồ.
Khói độc màu xanh này kèm theo mùi chua thối, rõ ràng ẩn chứa kịch độc, mặt đất và vách đá bị ăn mòn lồi lõm, thi thể tán tu ngã xuống lúc trước còn bị hoàn toàn tan chảy, chỉ còn một bãi chất nhầy.
Chỉ thấy trong khói độc màu xanh, pháp trận do Bạch Dạ Tán Minh bày ra đã tan vỡ, mười lá cờ lớn màu trắng đều bị phá huỷ, từng mảnh vỡ rơi lả tả đầy đất.
Mười thành viên Bạch Dạ Tán Minh trốn ở trong pháp trận cùng với bốn gã tán tu cuối cùng đều đã ngã xuống đất, mất mạng, thi thể tan chảy gần nửa, da biến thành màu xanh lá kỳ lạ.
Một đoàn người tiến tới, chỉ có Bạch Dạ và Huyễn Thời còn sống, đang điều khiển pháp khí chém giết cùng Xà Vương.
Chỉ là gương mặt của hai người hiện ra màu xanh lục nhạt, rõ ràng cũng bị trúng độc rắn, động tác trì hoãn hơn trước không ít.
- Nếu Bạch Dạ Tán Minh tốn bao công sức tới đây tàn sát Xà Vương, chắc chắn phải chuẩn bị đầy đủ, làm sao có thể thua thảm như vậy?
Viên Minh có phần khó tin, hắn vừa thu Hồn Nha lại rồi phóng ra, nhiều nhất cũng chỉ là thời gian nửa nén hương, tình hình cuối cùng lại chuyển biến bất ngờ.
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt của hắn đột nhiên chợt nghiêm lại.
Hắn thình lình phát hiện ra, Xà Vương đang chém giết với hai người Bạch Dạ hình như có điều gì đó không ổn, hình như đã không phải là con trước kia.