Tiên Giả

Chương 329: Thử xem uy lực (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Nam tử vạm vỡ nghe câu nói này của Viên Minh, hơi sững sờ, nhất thời không biết nên nói gì.

Ban đầu, hắn còn tưởng Viên Minh chỉ là một tán tu bình thường lẻ loi một mình, vì vậy cùng ba người kia bám theo, định giết Viên Minh, cướp đi ba trăm linh thạch do Bạch Dạ Tán Minh cho.

Nhưng tình huống trước mắt hoàn toàn khác với trong dự đoán, Tra Cáp sử dụng Địa Du Phù ám toán người này, đến nay không xuất hiện, ngược lại Viên Minh hoàn toàn không bị thương hiện thân, nam tử vạm vỡ không khỏi muốn đánh trống rút lui.

Nữ tử áo đỏ cũng vậy, trong lòng xuất hiện ý định lùi bước.

- Hai vị sợ cái gì chứ? Chúng ta lấy ba đấu với một, chẳng lẽ còn thua được sao? Thằng nhóc, khôn ngoan thì giao ra pháp khí trữ vật, có thể để cho ngươi được toàn thây!

Người thanh niên thâm trầm kia lại là nghé con không sợ cọp, lớn tiếng quát.

- Ngu ngốc!

Nam tử vạm vỡ khiếp sợ, thầm mắng một tiếng, nhưng muốn hô người thanh niên thâm trầm dừng lại cũng không kịp rồi.

- Nói như thế, ba vị tới vì ba trăm linh thạch kia? Nếu các ngươi muốn giết người đoạt vật, chắc cũng phải có giác ngộ bị giết.

Giọng điệu Viên Minh bình tĩnh nói.

- Ngươi muốn giết chúng ta à? Chỉ dựa vào một tên vô dụng Luyện Khí tầng chín như ngươi sao?

Người thanh niên lạnh lùng điên cuồng cười một tiếng, trong tay tự nhiên xuất hiện thêm một pháp khí hạt châu màu xanh, nó như mũi tên rời cung lao thẳng đến ngực của Viên Minh.

Việc đã đến nước này, nam tử vạm vỡ cũng cắn răng buộc phải ra tay, hắn lật tay lấy ra một cái búa lớn màu vàng dài chừng nửa trượng, đầu búa còn lớn như cái cối xay, khí thế kinh người, đánh về phía đầu của Viên Minh.

Nữ tử áo đỏ mắt thấy hai người còn lại ra tay, cũng lấy ra một cái quạt lông màu xanh lam vung mạnh về phía Viên Minh.

Vèo vèo vèo!

Mười mấy Băng Trùy sắc bén từ trong không trung ngưng tụ ra, chợt bắn về các nơi trên toàn thân của Viên Minh.

Ba người liên thủ, uy thế không thể coi thường được, kình khí bắn ra ép lui độc chướng xung quanh trong vòng mấy chục trượng.

Viên Minh không chút hoang mang, bấm quyết điểm một cái, trước người có ánh sáng màu vàng hiện lên, Lưu Kim Sa nhanh chóng xuất hiện, quấn quanh cơ thể hắn vài vòng, hình thành một màn vải màu vàng khá dày.

Phi kiếm màu xanh, búa lớn màu vàng, Băng Trùy sắc bén gần như cùng lúc đánh lên trên đó, trên màn vải màu vàng dâng lên từng sóng chấn động, nhưng lập tức ổn định trở lại.

- Sao có thể như vậy được?

Ba người nam tử vạm vỡ trợn mắt há hốc mồm, vừa rồi bọn họ đều đã dồn hết sức lực để ra tay, không ngờ không làm gì được phòng ngự của Viên Minh!

Viên Minh nhìn màn vải chắc chắn lạ thường, sắc mặt không thay đổi, trong lòng khá thỏa mãn.

Hắn cố ý sử dụng Lưu Kim Sa đón đỡ công kích của ba người, muốn xem thử lực phòng ngự của tấm vải này rốt cuộc thế nào, thật may Lưu Kim Sa không khiến hắn thất vọng.

- Nhanh!

Viên Minh giơ Hàn Tinh Kiếm lên, điểm hờ về phía phi kiếm màu xanh và búa lớn màu vàng bên ngoài màn vải màu vàng.

Hơi lạnh xung quanh hai pháp khí tăng mạnh, một khối hàn băng lớn màu trắng tự nhiên ngưng tụ ra, làm hai pháp khí đông cứng lại.

Nam tử vạm vỡ và người thanh niên thâm trầm kia đột nhiên biến sắc. Không ngờ liên hệ giữa bọn họ và pháp khí của mình lập tức gián đoạn, nhất thời không có cách nào điều khiển được.

Hai người chưa bao giờ gặp được tình hình như thế, lập tức hoảng loạn, nam tử vạm vỡ có tu vi cao hơn, ép mình bình tĩnh lại, giơ tay muốn lấy ra pháp khí khác.

Vào lúc này, mặt đất dưới chân hắn đột nhiên tách ra, một sợi dây leo tím đen bắn ra, lập tức quấn lấy hai chân của hắn.

Nam tử vạm vỡ thầm rùng mình, chợt tung người nhảy về phía sau, thử tránh thoát sợi dây leo đang trói buộc, nhưng sợi dây leo tím đen này rắn chắc khác thường, chẳng những không thoát ra được, trái lại còn bị kéo ngã xuống đất.

Từ phía trước bắn tới một tia sáng trắng nhanh như tia chớp, chớp mắt đã đến trước người của nam tử vạm vỡ, nhanh chóng lướt qua tầm mắt của tất cả mọi người, "Phụt" một tiếng xuyên qua cơ thể nam tử vạm vỡ, đó chính là Hàn Tinh Kiếm.

Hơi lạnh phát ra, cơ thể của nam tử vạm vỡ bị đông cứng thành một cây băng, sức sống lập tức biến mất.

Nam tử vạm vỡ có tu vi cao nhất trong bốn người, Viên Minh đương nhiên sẽ không chỉ ra hai chiêu.

Trên gương mặt người thanh niên thâm trầm và nữ tử áo đỏ đầy khủng hoảng, xoay người bỏ chạy theo phương hướng khác nhau.

Viên Minh bấm quyết điểm ra, tay áo bắn ra hai linh quang một xanh và một đen, trực tiếp lao về phía nữ tử áo đỏ, đó là Thủy Vân Phiên và trâm gỗ màu đen của phụ nhân một mắt kia.

Ánh sáng trắng trên Hàn Tinh Kiếm cắt qua thi thể của nam tử vạm vỡ, đuổi theo về phía người thanh niên trầm trầm.

- Dừng, dừng tay! Ta là người của Tiết Gia Bảo ở Đông Vực, ngươi không thể giết ta...

Người thanh niên thâm trầm phát hiện ra Hàn Tinh Kiếm phóng tới phía sau, hồn như muốn bay mất, vừa gào thét chạy tiếp về phía trước, vừa lấy ra từng tờ phù lục điên cuồng ném về phía sau.

Mười mấy pháp thuật như quả cầu lửa, lưỡi đao gió, mũi tên nước xuất hiện, tất cả đều bắn thẳng về phía Hàn Tinh Kiếm.

Viên Minh cách không phát động phù văn Tật Phong trong Hàn Tinh Kiếm, Hàn Tinh Kiếm đột nhiên trở nên mờ ảo, tốc độ đột nhiên tăng gấp mấy làn, dễ dàng tránh được quả cầu lửa, lưỡi đao gió công kích, trong chớp mắt đuổi theo người thanh niên thâm trầm.

Một miếng ngọc bội treo trên thắt lưng của người thanh niên đột nhiên sáng lên, hiện ra một tầng ánh sáng trắng gần như trong suốt, bao quanh người hắn.

- Ầm!

Hàn Tinh Kiếm đâm vào giữa lưng hắn nhưng bị ánh sáng trắng trực tiếp ngăn cản, chẳng qua lực va chạm quá mạnh, đụng cho người thanh niên thâm trầm lảo đảo, ngã sấp xuống đất phía trước.

Không chờ người thanh niên làm ra hành động gì khác, một kiếm khí hàn băng sắc bén đã cuốn tới, đông cứng cả người thanh niên thâm trầm và tầng ánh sáng trắng bảo hộ kia.

Tiếp đó trường kiếm hạ xuống, chém cả người thanh niên và khối băng thành năm bảy mảnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)