Nó nhẹ nhàng vung chân lên, Lưu Kim Sa giống như dải băng màu vàng kia bay ra, giống như đệm giường, trải lên lớp da lông vừa dày vừa nặng và tơ lụa.
Tịch Ảnh điểm một ngón chân lên trên Lưu Kim Sa, dễ dàng luyện hóa nó.
Sau đó, nó rót pháp lực vào trong Lưu Kim Sa, Lưu Kim Sa lóe sáng, hốc cây vốn u ám chiếu ra ánh sáng màu vàng.
Con mèo bạc nằm ở trên giường, cảm nhận tơ lụa mát mẻ phía dưới, lập tức cảm giác giống như nằm ở trên đám mây, vô cùng thư thái thoải mái, không nhịn được vươn vai một cái.
- Khá hiếu thảo, ha ha...
Nó nhớ tới dáng vẻ Viên Minh tặng quà vừa rồi, không nhịn được cười ha hả.
Tiếp đó, nó nghĩ tới điều gì, chân trước giơ lên, không biết lấy đâu ra một quyển sách màu xanh lam, tùy tiện lật xem, khi lật tới trang cuối cùng, vẻ mặt buồn bã.
Trang này vẽ một đám chuột hamster vui vẻ tụ lại một chỗ ăn cơm.
Cuối trang viết "Tấn, Viên Minh làm.
Nó nhẹ nhàng giơ chân trước vuốt ve trên quyển sách, trong đôi mắt với màu sắc kỳ lạ lóe lên cảm xúc phức tạp, sau một lúc lâu lại than khẽ một tiếng:
- Phụ thân...
Suốt đêm không nói chuyện, sáng sớm hôm sau Viên Minh lại ôm hộp kiếm đi tới tiểu viện của tam động chủ.
Kết quả, hắn đứng ở ngoài cửa gọi rất lâu, vẫn không được đáp lại.
Chờ đến sau khi Hỏa Sàm Nhi vào kiểm tra một vòng, Viên Minh há hốc mồm, tam động chủ căn bản không ở trong viện.
- Nàng không phải sẽ thất hẹn chứ?
Viên Minh suy đoán hơn phân nửa là vì chuyện hôm qua bị đại động chủ triệu tập, lại đi tìm Phương Cách sư huynh hỏi thăm.
- Ngươi tìm sư tôn làm gì?
Phương Cách nhíu mày hỏi.
Viên Minh lại nói cho hắn biết chuyện mình tìm tam động chủ nhờn luyện kiếm giúp.
- Viên sư đệ, thật sự không ngờ ngươi có thể mời được tam động chủ đích thân luyện kiếm giúp ngươi đấy.
Trên gương mặt nghiêm túc của Phương Cách lộ ra vẻ kinh ngạc tới mức khoa trương.
- Tất cả đều nhờ Hỏa Sàm Nhi mà thôi.
Viên Minh cười giải thích.
Trên thực tế, trong lòng hắn hiểu rõ, tam động chủ ngoại trừ nể mặt Hỏa Sàm Nhi cùng với chuyện đã yêu cầu hắn, hơn nửa cũng là nể mặt Thanh Ngư Kiếm, mới đích thân ra tay chế luyện giúp hắn.
- Lần này sư tôn không có căn dặn gì, chắc hẳn là có chuyện gì gấp. Tuy nhiên, nếu nàng đáp ứng luyện kiếm giúp ngươi, vậy nhất định sẽ làm được.
Phương Cách nói xong, ánh mắt nhìn hộp kiếm trên tay của Viên Minh.
- Đây là hộp dưỡng linh kiếm?
Hắn hỏi.
Viên Minh khẽ gật đầu.
- Vậy không thành vấn đề, trong vòng ba ngày sư tôn nàng nhất định sẽ trở lại.
Phương Cách tự tin nói.
- Vì sao?
Viên Minh nghi ngờ không hiểu.
- Hộp dưỡng linh kiếm có thể duy trì linh lực của thân kiếm không yên lặng, nhưng chỉ có hiệu quả trong ba ngày, cho nên sư tôn nàng nhất định sẽ quay về trong vòng ba ngày.
Phương Cách giải thích.
- Vậy nếu chẳng may nàng không về?
Viên Minh nhíu mày hỏi.
- Nếu thật sự chẳng may không về, một khi linh lực trên thân kiếm yên lặng, sẽ không có cách nào tiếp tục khắc phù rót linh được nữa. Lúc trước, linh tài quan trọng chưa gia nhập, còn có thể rèn đúc lần thứ hai. Nhưng bây giờ đã không có cách nào rèn đúc lại nữa, trên cơ bản chẳng khác nào bị hỏng.
Trên mặt Phương Cách lộ vẻ xấu hổ, giải thích.
Viên Minh nghe vậy, trong lòng chợt nặng nề, dự cảm không ổn hôm qua đã được chứng thực.
- Ngươi yên tâm, nếu sư tôn nàng đã đáp ứng, nhất định sẽ quay về trong vòng ba ngày.
Phương Cách thấy thế, vội vàng an ủi.
Viên Minh nghe vậy, trong lòng càng thấy không yên tâm. Chính bởi vì tam động chủ là một người giữ chữ tín, ngày hôm nay thất hứa mới có vẻ không bình thường.
- Không được, ta vẫn phải đi tìm A Mộc Hợp sư huynh nhờ hắn nghĩ cách...
Sau khi hắn nói xong một câu, lại ôm hộp kiếm đi về phía Khí Lư ở.
Viên Minh cầm hộp kiếm vội vàng chạy tới Khí Lư, lao thẳng đến phòng của A Mộc Hợp.
Cốc cốc cốc.
Hắn vội vàng gõ cửa vài tiếng, cửa phòng "Két" một tiếng mở ra từ bên trong. A Mộc Hợp với vẻ mặt còn đang buồn ngủ, mệt mỏi, sau khi nhìn thấy Viên Minh, giọng điệu hàm hồ nói:
- Viên sư đệ, có chuyện gì sao?
- Sư huynh, ngươi giúp ta đi.
Viên Minh vừa nói vừa chen vào trong phòng của A Mộc Hợp.
- Hộp dưỡng linh kiếm? Bên trong có gì vậy?
Người sau không quá để ý, sau khi đóng cửa phòng, ánh mắt rơi vào hộp kiếm trên tay hắn, khẽ nhíu mày nói.
- Một thanh kiếm của ta, tam động chủ giúp ta chế luyện nhưng lại xảy ra chút vấn đề...
Viên Minh vội vàng kể lại mọi chuyện cho hắn nghe một lượt.
- Ta có cảm giác, sư tôn hơn phân nửa là có chuyện gì gấp, sợ rằng tạm thời không thoát thân được.
Sau khi A Mộc Hợp nghe xong, gãi mớ tóc rối nói.
- Sư huynh, ngươi giúp ta đi.
Vẻ mặt Viên Minh cay đắng, nói.
- Chà... Cái này, không phải ta không giúp ngươi. Ngươi cũng biết đấy, chuyện rót linh không phải Luyện Khí Sư Trúc Cơ kỳ trở lên sẽ không thể làm được. Ta có thể giúp ngươi khắc phù, nhưng ta không làm được chuyện rót linh.
A Mộc Hợp bất đắc dĩ nói.
- Ta hiểu chuyện này, có thể nhờ sư huynh đứng ra, tìm trưởng lão trong Hỏa Luyện Đường chúng ta giúp đỡ không? Ta có thể trả thù lao, giá cả đều dễ thương lượng.
Viên Minh vội vàng nói.
- Chà, giọng điệu thật sự không nhỏ đâu. Ngươi là một đệ tử ký danh có thể tùy tiện lấy ra thù lao trả cho các trưởng lão chế luyện pháp khí sao? Ta đi hỏi giúp ngươi xem thử, ngươi đừng quá hy vọng.
A Mộc Hợp rõ ràng không tin, tuy nhiên vẫn đồng ý.
- Đa tạ sư huynh.
Viên Minh vội vàng ôm quyền nói.
A Mộc Hợp khoát tay áo, để hắn ở lại đó, sau đó xoay người đi ra khỏi cửa phòng.