Hai ngày thoáng một cái đã trôi qua.
Bên trong khách sạn, Viên Minh chậm rãi mở hai mắt ra, ánh mắt sáng lấp lánh.
Sóng pháp lực trên người hắn lại dồi dào hơn nhiều, Cửu Nguyên Quyết phối hợp với Bồi Nguyên Đan, cộng thêm linh hương phụ trợ kia, tốc độ pháp lực tăng lên rất nhanh, còn chưa tới hai ngày, lại có hiệu quả tu luyện ngang với gần nửa tháng.
Chắc hẳn công dụng ban đầu của loại linh hương Thanh Huyền Hương này là dùng để trợ giúp cho tu sĩ cao cấp tu luyện, hoặc sử dụng khi tông môn cúng bái.
Hơn nữa mỗi lần tu luyện, linh hương tiêu hao không chỉ một nén. Mỗi lần tu luyện chính là tiêu hao mấy linh thạch, môn phái nhỏ bình thường cũng không thể gánh chịu được điều này.
Ở vùng đất man hoang như Nam Cương này, người có khả năng sử dụng cũng không nhiều, không trách được lão đạo kia kinh doanh kém như vậy.
Dựa theo giao hẹn, hôm nay có thể lấy mặt nạ Thiên Cơ, cũng không biết Hỏa Luyện đại sư có thành công không.
Viên Minh trả phòng của khách sạn, đi tới cửa hàng pháp khí của Hỏa Luyện đại sư.
Nếu đối phương đã biết thân phận của mình, lần này hắn không cố ý che che giấu giấu nữa.
- Ha ha, đạo hữu tới thật đúng lúc. Mặt nạ Thiên Cơ đã được chế luyện xong, may mắn không làm nhục sứ mạng.
Không đợi Viên Minh mở miệng, nam tử vạm vỡ đầu trọc đã cười ha hả nói.
- Cảm ơn! Hỏa Luyện đại sư không ở trong cửa hàng sao?
Viên Minh nghe vậy, trong lòng đã chắc chắn.
- A, gia sư đang bận ở trong nhà. Mời đạo hữu xem qua.
Nam tử vạm vỡ đầu trọc nói xong, từ phía dưới quầy ra một cái hộp gỗ, đưa tới.
Viên Minh mở hộp gỗ ra, bên trong là một cái mặt nạ màu trắng nhìn gần như trong suốt, chất cực mỏng, sờ vào mềm mại ấm áp, không khác gì sờ mặt người.
Hắn cầm lên deo thử lên mặt, kích thước phù hợp, gần như không cảm giác được mặt nạ tồn tại.
- Gia sư nói bằng hữu may mắn, lần này luyện khí khá thành công, cái mặt nạ Thiên Cơ này có thể sử dụng ba lần, đạo hữu phải sử dụng cẩn thận.
Nam tử vạm vỡ đầu trọc còn nói thêm.
- Cái gì! Chỉ có thể sử dụng ba lần à?
Trong mắt Viên Minh lóe lên vẻ kinh ngạc.
- Đạo hữu không biết sao? Mặt nạ Thiên Cơ vốn chính là loại pháp khí tiêu hao, nguyên liệu của vật ấy chính là da mặt của Nhân Diện Tri Chu, nguyên liệu hung thú cấp một mà thôi, linh lực trong đó quá yếu, có thể duy trì ba lần biến thân đã là tốt lắm rồi.
Nam tử vạm vỡ đầu trọc giải thích.
Viên Minh im lặng.
Cửa hàng pháp khí mở cửa đón khách kinh doanh, chắc hẳn sẽ không lừa gạt hắn trên loại chuyện này, mặt nạ Thiên Cơ là dùng nguyên liệu hung thú cấp một để chế luyện, hiệu quả lại đặc biệt kinh người, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không nhìn thấu, quả thật không quá hợp lý, xem ra hắn đã hy vọng hơi xa vời.
Nghĩ tới đây, hắn không dây dưa nữa, thanh toán một nửa chi phí luyện khí còn lại, cầm theo mặt nạ Thiên Cơ rời đi.
Viên Minh không ở lại Hắc Nham Thành nữa, nhanh chóng rời đi, quay về tông môn Bích La Động.
...
Trên đoạn đường này, Viên Minh vẫn lo lắng bị người ta để mắt tới đánh cướp, đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng vẫn gió êm sóng lặng, .
Sau khi trở lại Bích La Động, Viên Minh không kịp chờ đợi, lao thẳng đến phía sau núi, tìm tam động chủ.
- Đây là Âm Ngọc à?
Sau khi tam động chủ nhìn thấy hắn lấy ra nửa đoạn Như Ý màu trắng kia, vẻ mặt không khỏi thay đổi.
- Không sai.
Viên Minh gật đầu nói.
- Không ngờ ngươi có thể tìm Âm Ngọc tới thay thế. Phẩm chất của thứ này không có cách nào sánh bằng Hàn Tinh nghìn năm, nhưng cũng không dễ tìm, cộng thêm thuộc tính của bản thân nó cũng đủ kỳ lạ, coi như vận khí tốt. Chỉ là phải chú ý, phát động loại pháp khí này trong thời gian dài có khả năng sẽ khiến thần hồn của bản thân ngươi bị tổn thương. Trong lúc ta chế luyện sẽ nghĩ cách giảm uy lực cắn trả của nó xuống. Tuy nhiên ngươi vẫn phải chú ý.
Sau khi kiểm tra về Âm Ngọc do Viên Minh mang về, tam động chủ khẽ gật đầu, dặn dò.
- Vậy làm phiền tam động chủ.
Viên Minh ôm quyền nói.
- Đi theo ta.
Tam động chủ dứt lời, đứng dậy dẫn theo Viên Minh đi tới hậu đường của tiểu viện.
Đi tới hậu đường, Viên Minh liếc mắt đã thấy được một lò rèn đen xì, kiểu dáng không khác với lò rèn của Hắc Mộc đại sư, mặt ngoài cũng chạm khắc rất nhiều hoa văn bí ẩn.
Tam động chủ đi tới trước lò rèn, chọn một ít than đá, lưu hoàng ở trên kệ để đồ bên cạnh, bỏ vào trong lò rèn.
Sau đó, nàng giơ tay lên bấm một pháp quyết, đặt ở trên thân lò.
Trong chớp mắt tiếp theo, từ trong lòng bàn tay nàng bắn ra một ánh lửa, giống như núi lửa lan tràn, đốt sáng hoa văn trên thân lò.
Từng vệt sáng màu đỏ từ bốn phương tám hướng tập trung lại, tất cả tập trung vào trong thân lò, ngưng tụ thành một ngọn lửa cháy nóng hừng hực, thiêu đốt trong lòng lò.
Từ trong lòng phun ra một hơi nóng hừng hực, sóng khí thổi tới làm da mặt Viên Minh căng lên, theo bản năng lùi về phía sau.
Tam động chủ lại đứng tại chỗ làm, không có phản ứng nào.
Hỏa Sàm Nhi ngồi xổm trên vai nàng lại ngẩng đầu lên, cong lưng vươn vai một cái, có vẻ vô cùng thư thái.
- Đưa thanh kiếm cho ta.
Tam động chủ nói.
Viên Minh nghe vậy, lập tức dùng hai tay dâng lên Thanh Ngư Kiếm.
Hỏa Sàm Nhi lại theo cánh tay hắn giơ qua, leo đến trên bả vai của hắn.
Chỉ thấy tam động chủ giơ tay lên, mở ra một cửa chắn gió trên lòng lò, một ngọn lửa lập tức lao ra giống như nước cống xả lã.
Nàng giơ bàn tay lên, cách không ấn hờ về phía ngọn lửa xông tới, một pháp lực vô hình ép ngọn lửa này lùi vào trong lò.
Sau đó, nàng lấy pháp lực nâng Thanh Ngư Kiếm lên, chậm rãi đưa nó vào trong lò lửa.
Thanh Ngư Kiếm được đưa vào trong lò lửa, lập tức bị ngọn lửa hừng hực thiêu đốt vây quanh, từng ngọn lửa giống như phát hiện ra món ăn ngon, đều liếm láp về phía trên thân kiếm.