Lão già một tay nói.
- Ta không quan tâm tới nguồn gốc của thứ này, bằng không ta sẽ không tới Quỷ Thị. Thật ra ta cũng phải bỏ ra năm trăm viên linh thạch mới mua được trứng thú này, trong khoảng thời gian này vì bảo dưỡng trứng này còn tốn không ít linh thạch.
Viên Minh đối chọi gay gắt.
Sau khi hai người ngươi tới ta đi một lát, lão già một tay đã mềm giọng hơn rất nhiều, trải qua miệng lưỡi một lúc, Lưu Kim Sa cuối cùng được đàm phán xong với giá năm trăm viên linh thạch.
Viên Minh, lại lấy giá hai trăm viên linh thạch để trừ trứng thú cho đối phương.
Sau một lúc thần thương khẩu chiến, kết quả cuối cùng xem như đúng nhu cầu của mỗi người.
Viên Minh không tiếp tục ở lại Quỷ Thị, trả đấu bồng màu đen lại cho người giữ cửa Quỷ Thị, trong túi trữ vật chỉ còn một khối linh thạch trung phẩm cuối cùng, rời khỏi đó.
Hắn vòng qua một đoạn đường, phóng ra Hồn Nha tra xét phía sau, xác nhận không bị theo dõi, mới quay về khách sạn.
Vừa vào phòng, Viên Minh lập tức đóng chặt cửa sổ, lấy ra Tứ Phương Phong Linh Phù dán ở trên tường và cửa sổ.
Bốn sóng linh lực khuếch tán ra, dung hợp với nhau, hình thành một loại kết giới bao phủ trong cả phòng, âm thanh bên ngoài hoàn toàn biến mất.
Viên Minh phất tay lấy ra Lưu Kim Sa, tấm lụa mỏng màu vàng bay lên không trung, lơ lửng ở giữa không trung, một sóng pháp lực khuếch tán ra, bị kết giới của Tứ Phương Phong Linh Phù ngăn cản lại.
Hắn khá thỏa mãn với hiệu quả của Tứ Phương Phong Linh Phù, ánh mắt nhìn sang Lưu Kim Sa, phát động pháp lực.
Lưu Kim Sa phát ra ánh sáng màu vàng mạnh mẽ, đột nhiên dài hơn gấp mười lần, độ rộng cũng lớn hơn gấp mấy lần, dễ dàng quấn quanh người hắ năm sáu vòng.
Hắn bấm quyết điểm ra, Lưu Kim Sa chợt xiết chặt, năm sáu lớp vải mỏng màu vàng chồng lên nhau, hình thành một tấm vải màu vàng dày, phòng ngự trên dưới trái phải không có góc chết.
Viên Minh lật tay lấy ra Thanh Ngư Kiếm, rót vào pháp lực, mũi kiếm bắn ra kiếm khí sắc bén dài cả thước, chém vào trên tấm vải mỏng màu vàng.
Tấm vải mỏng màu vàng không sao, một đòn toàn lực của Thanh Ngư Kiếm giống như kiến càng lay cây.
Viên Minh thu hồi Thanh Ngư Kiếm, vươn tay phải ra, lẩm bẩm vài từ.
Lòng bàn tay hắn bắn ra bảy tám Mộc Thứ Thuật, sau đó ngưng làm một thể, hóa thành một thanh gai gỗ hình kiếm dài nửa trượng, chính là Thanh Kiếm Thuật!
- Đi!
Cánh tay Viên Minh chấn động, gai gỗ hình thanh kiếm xanh giống như mũi tên bắn ra khỏi nỏ, đâm về phía trên tấm vải mỏng màu vàng.
Tấm vải mỏng màu vàng chỉ khẽ rung lên, sau đó lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh.
Viên Minh thấy vậy, trên mặt lộ vẻ hài lòng. Thanh Kiếm Thuật là thuật pháp trung giai, cũng chỉ có thể khiến Lưu Kim Sa khẽ dao động. Khả năng phòng ngự của Lưu Kim Sa này còn bất phàm hơn hắn đoán.
Tuy Nhiên Bạo Thuật có thể kiểm tra lực phòng ngự Lưu Kim Sa ở mức cao hơn, nhưng thứ nhất thuật này sẽ hao tốn khá nhiều pháp lực, động tĩnh cũng quá lớn, Tứ Phương Phong Linh Phù chưa chắc che đậy được. Thứ hai, hắn sợ biến khéo thành vụng, làm ra cảnh gà bay trứng vỡ thì không đáng.
Thu hồi Lưu Kim Sa và Tứ Phương Phong Linh Phù, Viên Minh ngồi ở trên giường, lấy ra Trận Đạo Tạp Luận mới vừa mua được từ Quỷ Thị, cẩn thận lật xem.
Quyển sách này nguyên lý bày pháp trận cơ bản, cùng với kiến thức nhập môn, thoạt nhìn là chuẩn bị cho người mới học trận đạo.
Người biên soạn quyển sách này có nghiên cứu rất sâu về pháp trận, dùng từ lại dễ hiểu, Viên Minh là người ngoài nghề cũng có thể hiểu được dễ dàng.
Sau khi lật xem xong quyển sách này, hắn đã có hiểu biết sơ bộ về pháp trận.
- Ơ, cái này là...
Tầm mắt của Viên Minh nhìn vào nội dung của hai trang cuối cùng.
Trong hai trang sách này nói về thứ gọi là Trận Kỳ và Trận Bàn, chính là một loại pháp khí đặc biệt có thể chịu lực trận văn.
Cần Trận Pháp Sư khắc một phần pháp trận trận văn ở trên Trận Kỳ, Trận Bàn trước, cần thời gian phát động dựa theo quy luật xếp hàng nhất định, kết hợp với linh thạch tương ứng, lại có thể nhanh chóng bố trí thành một pháp trận.
Sử dụng Trận Kỳ Trận Bàn bày trận còn nhanh hơn tạm thời khắc trận văn bày trận, nhưng Trận Bàn Trận Kỳ ở trong hoàn cảnh không đủ phù hợp, uy lực sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Chỉ là trong sách cuối cùng đề cập, khắc một bộ Trận Kỳ Trận Bàn còn khó hơn bố trí một pháp trận, cho dù là Trận Pháp Sư cao minh, xác suất thành công cũng không cao.
- Nói như vậy, những lá cờ nhỏ và ngọc bàn trong hộp ngọc của Lệ Sa Bạch Long Đảo chắc hẳn là một bộ Trận Kỳ Trận Bàn! Đáng tiếc không biết là pháp trận gì.
Viên Minh thầm nghĩ.
Chỉ có Trận Bàn Trận Kỳ, không biết vị trí ban đầu và quy luật pháp trận khắc phía trên đó, cũng không có cách nào bày trận, chỉ có thể chờ sau này có cơ hội lại cẩn thận nghiên cứu.
Viên Minh cất Trận Đạo Tạp Luận, lấy ra mua một Thanh Huyền Linh Hương đốt lên. Nhất thời linh khí ẩn chứa trong hương theo hơi khói tràn ngập trong gian phòng, khiến người ta thấy vui vẻ thoải mái.
Sau đó hắn trở lại trên giường và ngồi xuống khoanh chân, ăn một viên Bồi Nguyên Đan, nhắm hai mắt lại, bắt đầu vận chuyển Cửu Nguyên Quyết luyện hóa.
Xa có Bạch Lộc Khâu Hội Minh, gần có nhiệm vụ Bạch Dạ Tán Minh, lúc này hắn cần phải tranh thủ tất cả thời gian tu luyện, nâng cao một chút pháp lực lại có thể an toàn hơn một phần.
Sau khi tu luyện được một khắc, chợt trong lòng có cảm giác, Viên Minh gọi ra lư hương đặt lên bàn, đốt linh hương cắm vào lư hương.
Linh hương trên lư hương lập tức xảy ra sự thay đổi, một làn khói xanh lượn lờ bay lên, chậm rãi xoay quanh trong phòng mãi không ngừng, tụ lại không tan.
Hắn cảm giác mình có liên quan với mùi khói này, cánh mũi khẽ động, theo bản năng hít một hơi thật sâu, khói xanh nhẹ nhàng tung bay đã hội tụ thành một làn khói, giống như vật còn sống lao về phía hắn.
Viên Minh chỉ cảm thấy một hơi mát lạnh từ mũi tiến thẳng vào phế phủ, lại rơi thẳng xuống trong đan điền, tự nhiên sinh ra một cảm giác khoan khoái khó tả.
Lúc này, cả người lại giống như đang giữa ngày hè nắng chói chang ngâm mình trong dòng nước mát. Vào giờ phút này, toàn thân tứ chi bách hài đều được thả lỏng, khói xanh ki di chuyển trong cơ thể hắn, lại bị hắn chậm rãi phun ra.
Linh lực trong khói xanh được giữ lại bên trong thân thể, phun ra khí trọc mang đi mệt mỏi trên toàn thân.
Trong một lần hít thở, khói xanh lượn lờ xung quanh dường như có sinh mạng, quanh quẩn xung quanh cơ thể của Viên Minh, tuần hoàn hết lần này tới lần khác.
Thiên địa nơi đây giống như huyễn cảnh.