Tiên Giả

Chương 30: Kế sách tạm thời (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tìm tòi một hồi, hắn cuối cùng phát hiện tung tích Mưu Miêu màu vàng trong một bụi cây gần vách núi.

Mưu Miêu cũng phát giác Viên Minh đang ở trên cây. Con mắt màu đen của nó nhìn chằm chằm Viên Minh, trong mắt tràn ngập ý uy hiếp.

Viên Minh nhìn Mưu Miêu, nhếch miệng cười cười rồi xoay phắt người, tung mình nhảy qua những tàng cây, bay về phía xa xa.

Mưu Miêu không ngờ có vượn trắng đột nhiên xuất hiện rồi lại cứ thế chẳng làm gì đã bỏ đi, ngơ ngơ ngác ngác một hồi, có điều cặp mắt đen nhanh của nó vẫn nhìn chằm chằm theo hướng Viên Minh bỏ đi, đợi tới khi xác nhận đối phương đã thực sự rời khỏi lãnh địa của mình, nó mới xoạt một tiếng, chui vào một cái huyệt động nhỏ trên vách núi.

Mặt đất trong huyệt động được phủ một lớp cỏ khô, trên đó có mấy con Mưu Miêu con. Cả đám Mưu Miêu con thấy con Mưu Miêu lớn quay lại liền chi chi kêu mấy tiếng.

Trong mắt Mưu Miêu lớn ánh lên sự yêu thương, đưa cái lưỡi mầu hồng phấn liếm láp mấy con Mưu Miêu non.

Sau khi rời khỏi lãnh địa của Mưu Miêu, Viên Minh đi dọc theo hướng con hồ ly xanh ngày hôm trước chạy trốn, tìm kiếm nửa ngày trời, cuối cùng phát hiện được tung tích con hồ ly xanh qua lại ở chỗ bên ngoài một khe núi.

Đó là một con hồ ly xanh có hình thể nhỏ hơn hôm qua một chút, lúc này nó đang lười biếng nằm sấp trên mặt đất ở lối ra khe núi, bộ dáng như đang phơi nắng.

Không chờ Viên Minh có động tác gì, một tràng tiếng hồ ly rít gào từ trong khe núi truyền ra, ngay sau đó bốn, năm con hồ ly xanh vội vàng chạy từ trong ra, hợp với hai con hồ ly xanh đang bên ngoài thành một đoàn rồi cùng nhau chui vào rừng rậm.

- Xem ra khe núi này là hang ổ của đàn hồ ly xanh kia.

Viên Minh leo lên vách núi nhìn một chút, tiếp đó liền theo đuôi đàn hồ ly xanh tiến vào trong rừng.

Bằng vào khả năng khống chế thân thể vượn trắng vô cùng linh hoạt hiện tại, hắn rất dễ dàng bám theo sau con hồ ly xanh mà chúng không hề phát hiện ra.

Không bao lâu sau khi tiến vào khu rừng, đàn hồ ly xanh kia giống như mỗi con có mục tiêu riêng nên từ từ phân tán. Viên Minh chọn một con hồ ly xanh đi lẻ rồi tiếp tục công tác theo đuôi.

Trong thoáng chốc, một người một hồ ly đã rời xa khe núi được mấy dặm.

Sau khi xác nhận xung quanh không có hung thú nào khác, Viên Minh tăng thêm tốc độ, rất nhanh đã bắt kịp con hồ ly xanh, leo lên đỉnh một ngọn cây.

Con hồ ly xanh tai thính mũi tinh, lập tức phát hiện Viên Minh. Nó dừng bước, ngẩng đầu nhìn về phía Viên Minh, nhe răng trợn mắt gầm nhẹ.

Viên Minh chỉ cười hắc hắc, lấy một khối đá xanh từ túi da thú bên hông ra, ném về phía con hồ ly xanh.

Tảng đá hóa thành một cái bóng màu xanh, xé gió lao thẳng về phía đầu con hồ ly xanh.

Con hồ ly xanh vội vàng né qua một bên, nhưng một bóng đen lại lần nữa đánh tới, nhìn kỹ là một khối đá đen to bằng miệng bát.

Lần này, nó không kịp tránh né, bị hòn đá đen đập trúng đầu.

Bốp một tiếng, hòn đá vỡ vụn ra, không gian trước mắt con hồ ly xanh nhất thời tối sầm lại, đầu óc có chút choáng váng.

Viên Minh nhìn tay trái, thoáng ngây người.

Sau khi ném khối đá xanh đầu tiên, tay trái hắn vô thức ném ra khối đá thứ hai, hành động trước sau cực kỳ trôi chảy, không chút trì hoãn.

Chuyện này giống như hắn theo bản năng sử dụng một món võ kỹ quăng ném nào đó, để nhạy bén như thành hồ cũng không thể tránh thoát.

Viên Minh nhanh chóng hoàn hồn, nhào người lao xuống, vung hai tay chụp về phía cổ con hồ ly xanh.

Con hồ ly xanh chưa khôi phục lại tầm mắt, nhưng bản năng nhận ra nguy hiểm, vội vàng tung người nhảy sang bên cạnh, né được cú tóm của Viên Minh, đồng thời còn tranh thủ cắn cánh tay hắn.

Viên Minh đánh ra một trảo này chỉ là hư chiêu, thấy tình thế không ổn liền gấp rút rụt tay lại, lúc này mới tránh được cú cắn của nó.

- Con hồ ly xanh không bị thương quả nhiên khó đối phó ha.

Hắn thầm than thở, đoạn xoay người chạy trốn về phía xa xa.

Con hồ ly xanh lắc lắc đầu, rất nhanh đã khôi phục lại.

Nó quả nhiên bị Viên Minh chọc tức, trong hai tròng mắt xanh biết dâng lên vẻ khát máu, miệng gào nhỏ một tiếng rồi lập tức đuổi theo.

Viên Minh dù biến thành vượn trắng nhưng nếu chỉ chạy bằng hai chân, tốc độ thua xa con hồ ly xanh, khoảng cách hai bên chỉ chốc lát đã bị rút ngắn xuống chưa tới mười trượng.

Thấy sắp bị bắt kịp, Viên Minh tung người nhảy lên một thân cây to, trèo lên một đoạn, xoay đầu nhìn con hồ ly xanh phía dưới rồi đưa một tay đấm đấm ngực, xong lại tiếp tục nhảy lên trên cây.

Con hồ ly xanh hơi sửng sốt nhưng lại bị hành vi khiêu khích của Viên Minh triệt để chọc giận, quyết tâm không buông tha, kiên trì bám theo sau.

Viên Minh cứ từ từ di chuyển, thỉnh thoảng còn dùng đá tập kích con hồ ly xanh để nó không có ý định bỏ đi.

Con hồ ly xanh kia hiển nhiên là bị kích động, không nhịn được thỉnh thoảng phát ra tiếng gầm rít.

Hai bên một đuổi một chạy, thoáng cái đã tới cạnh hang ổ Mưu Miêu.

Mưu Miêu màu vang đang ở trong huyệt động cho con ăn, nghe thấy động tĩnh bên ngoài liền lập tức nhảy ra.

Viên Minh từ xa đã chú ý tình hình xung quanh hang ổ Mưu Miêu, vừa thấy bụi cỏ nơi đó động, hắn lập tức lắc mình, trốn sau một cành cây tán lá rậm rạp.

Trong núi rừng chỉ còn lại tiếng gào thiết liên miên của con hồ ly xanh.

Lãnh địa năm lần bảy lượt bị con hồ ly xanh xâm nhập đã đành, lần này con hồ ly xanh còn tới sát hang ổ khiến đôi mắt Mưu Miêu như bốc hỏa, cơ thể còn tỏa ra một tầng ánh sáng màu vàng, lao thẳng về phía con hồ ly xanh.

Con hồ ly xanh bấy giờ mới ý thức được tình hình không ổn, lập tức dứt khoát xoay người bỏ chạy.

Nhưng con Mưu Miêu đã nổi giận lôi đình, toàn lực đánh giết, chỉ mấy nhịp thở đã đuổi kịp con hồ ly xanh, đồng thời vung hai bộ móng vuốt sắc bén như móc sắt hóa thành hai vệt bóng đen, hung hăng chụp tới.

Con hồ ly xanh không thể tránh né được nữa, xoay người nghênh chiến.

Hai con hung thú chỉ trong khoảnh khắc lao vào cắn xé lẫn nhau, kéo theo từng đợt bụi đất tung tóe mờ mịt. Tiếng thú gào rống nhất thời vang vọng núi rừng.

Ở sau tán lá rậm rạp, trong mắt Viên Minh hiện lên vẻ hưng phấn.

Kế hoạch của hắn đã thành công một nửa, sau đây chỉ cần đợi con hồ ly xanh chiến bại chạy trốn là hắn có thể ngư ông đắc lợi thêm lần nữa.

- Không đúng, hôm qua phía con hồ ly xanh có hai con nên chúng mới có thể chạy thoát, bây giờ chỉ có một con, không biết có bị con Mưu Miêu giết luôn không đây?

Viên Minh chợt nghĩ tới một chuyện, lập tức xoay chuyển suy nghĩ.

Đúng thời khắc này, hắn đột nhiên mấy âm thanh rất nhỏ, tuyệt đối không phải âm thanh do hai con thú đánh nhau gây ra, mà như tiếng kêu của thú non.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️