Tiên Giả

Chương 296: Thù lao phong phú (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Bách Chiến Tán Minh".

- Thật kỳ lạ, chẳng lẽ là một Tán Minh do tu sĩ Đại Tấn lập ra?

Viên Minh thầm nghĩ.

Viên Minh chú ý tới Bách Chiến Tán Minh không chỉ bởi vì những điều đó, trên bảng danh sách của nó viết một bố cáo chiêu mộ thành viên, chỉ cần tu vi vượt quá Luyện Khí tầng sáu, đều có thể gia nhập.

Lúc này, ngoài cửa của nó có hơn mười người vây quanh, đang bàn tán về bố cáo chiêu mộ này, hình như đều nói chuyện liên quan tới Tán Minh này.

Viên Minh nghe một lát, đã có hiểu biết sơ qua về Bách Chiến Tán Minh này.

Giống như hắn dự đoán, Bách Chiến Tán Minh đúng là Tán Minh do một tán tu Đại Tấn sáng lập ra, năm nay mới vào Hắc Nham Thành, chủ yếu làm nhiệm vụ đầu cơ trục lợi, vận chuyển vật phẩm của Đại Tấn đến Nam Cương, cũng sẽ chở đặc sản của Nam Cương về Đại Tấn, kiếm lời từ trong đó.

So với nói là một Tán Minh, ngược lại càng giống với một thương hội.

Thủ lĩnh của nó là một vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ, các thành viên phía dưới có thực lực không tệ, có không ít cao thủ Luyện Khí tầng tám, tầng chín, thậm chí tầng mười mới bước vào Hắc Nham Thành một năm, đã đánh ra danh hiệu không nhỏ.

Khoảng thời gian trước, bọn họ từ Đại Tấn về Nam Cương, trên đường gặp nạn, tổn thất không ít thành viên, lúc này mới công khai chiêu mộ thành viên.

Viên Minh nghe được những điều này, có hơi động tâm.

Bắc Vực của Nam Cương cách Đại Tấn xa xôi, còn phải vượt qua mấy khu vực của Nam Cương, chỉ dựa vào bản thân hắn sợ rằng khó có thể trở về, nếu Bách Chiến Tán Minh này thường xuyên qua lại Đại Tấn và Nam Cương, hắn có thể mượn lực lượng của bọn họ quay về Đại Tấn.

- Bạch Lộc Khâu Hội Minh sắp mở, chờ tham gia hội minh xong, lại nghĩ tới chuyện gia nhập Bách Chiến Tán Minh cũng không muộn.

Hắn suy nghĩ một lát, vẫn không tiến lên.

Vào lúc này, đám người xung quanh bỗng nhiên rối loạn, tất cả đều xông về phía trước, mơ hồ vọng lại những tiêng nói "thù lao nhiều như vậy" "Không thể tưởng tượng nổi".

Viên Minh chỉ thoáng trầm ngâm một lát, sau đó cũng đi theo.

Đám người dừng lại ở trước trụ sở của Tán Minh. Kiến trúc trụ sở của Tán Minh này chính là mái đỏ tường trắng, cao lớn hùng vĩ, tấm biển treo ở cửa lớn viết bốn chữ Nam Cương cứng cáp mạnh mẽ.

- Bạch Dạ Tán Minh...

Viên Minh lẩm bẩm.

Ban ngày, khi hắn và Cổ Nguyệt đi dạo trong Phường thị, hắn đã nghe Cổ Nguyệt nói sơ qua về Tán Minh ở Hắc Nham Thành, biết được tên của mấy Tán Minh, Bạch Dạ Tán Minh chính là một trong số đó. Có người nói thủ lĩnh Bạch Dạ Tán Minh chính là một Trúc Cơ hậu kỳ, rất có danh tiếng trong tán tu Nam Cương.

Đám người bị thu hút qua là vì bảng vàng của Bạch Dạ Tán Minh, phía trên đó cũng viết một thông cáo chiêu mộ, tuy nhiên bọn họ chiêu mộ thành viên tạm thời săn giết một con hung thú lợi hại, cho ra thù lao đặc biệt phong phú, căn cứ theo biểu hiện, cao nhất có thể cho đến năm trăm linh thạch.

Yêu cầu chiêu mộ cũng không thấp, rõ ràng nói tu vi phải từ Luyện Khí tầng tám trở lên, hơn nữa còn phải thông qua kiểm tra của Bạch Dạ Tán Minh mới có khả năng tham gia nhiệm vụ lần này.

Phải biết Tán Minh bình thường chiêu mộ tu sĩ Luyện Khí kỳ làm nhiệm vụ, sẽ cho từ năm đến mười linh thạch đã là không tệ, có thể cho đến năm mươi linh thạch, đều là nhiệm vụ có thù lao cực kỳ cao.

Ở trong Hắc Nham Thành cũng rất hiếm nhiệm vụ có thù lao cao như vậy. Tuy có không ít người không tin hoặc có thái độ xem chừng, nhưng trong đám người vây xem vẫn thỉnh thoảng có một hai người đi ra, bước vào trụ sở của Bạch Dạ Tán Minh.

Viên Minh cũng rất động lòng, mặc dù lúc này trên thân hắn có hơn một ngàn linh thạch, đã xem như giàu có trong tu sĩ cùng cấp, nhưng muốn nâng cao tu vi và thực lực nhanh hơn, cho dù linh thạch có nhiều hơn gấp bội cũng có thể lập tức tiêu sạch.

Hắn vốn định quay về Bích La Động, lại tìm kiếm con đường kiếm tiền, không ngờ ở Hắc Nham Thành lại gặp phải một nhiệm vụ không tệ, tuy không giải thích rõ ràng nhưng mình đúng lúc đủ tư cách, cũng không thể tùy tiện bỏ qua.

Lại căn cứ theo lời Cổ Nguyệt nói, phong cách hành sự của Bạch Dạ Tán Minh vẫn tính là chính phái, không làm việc xấu, lần này tuyển người săn thú ở bên đường, chắc hẳn không phải là âm mưu gì.

Sau khi trong lòng cân nhắc lợi và hại, Viên Minh bước vào Bạch Dạ Tán Minh.

Đi qua cửa lớn, một đình viện xuất hiện ở trước mắt, hai nam tử mặc trang phục màu trắng cản hắn lại.

- Đạo hữu ngươi muốn tham gia nhiệm vụ săn thú lần này sao?

Nam tử cao gầy bên trái chắp tay sau lưng, liếc nhìn Viên Minh, hỏi.

Trên gương mặt người này đầy vết rỗ, da ngả vàng, thoạt nhìn khá xấu xí, ánh mắt lại sáng ngời khác thường, giống như tu luyện công pháp nào đó gây ra.

- Đúng vậy.

Viên Minh trả lời.

- Chắc hẳn đạo hữu cũng nhìn thấy yêu cầu của nhiệm vụ tham gia săn thú, ta cần phải thử tu vi của đạo hữu, vẫn mong đạo hữu đừng trách.

Nam tử cao gầy nói.

Viên Minh đương nhiên không có ý kiến, gật đầu.

Người bên phải kia nghe vậy, lật tay lấy ra một quả cầu trong suốt, giơ thẳng về phía Viên Minh, một bàn tay khác đặt ở trên quả cầu phát động, mặt ngoài của quả cầu bắt đầu hiện ra từng điểm ánh sáng lấp lánh không ngừng di chuyển.

Tuy Viên Minh không cảm thấy có gì khác thường, trong lòng lại cảm giác giống như bị đối phương nhìn trộm cả thể xác lẫn tinh thần.

Một lát sau, bên trong quả cầu hiện ra bóng dáng của Viên Minh, trên thân quấn chín tia sáng màu xanh lấp lánh chói lòa.

Viên Minh liếc mắt nhìn vào quả cầu trong suốt, thứ này không chỉ có thể tra xét ra tu vi của hắn, không ngờ còn tra xét ra được thuộc tính công pháp, đúng là kỳ lạ.

- Đạo hữu có tu vi phù hợp với yêu cầu, vẫn mời đạo hữu tiến vào trong đường, tiếp nhận vòng kiểm tra tiếp theo.

Nam tử cao gầy ôn hòa nói, đưa tay ra hiệu về phía một gian phòng đằng trước.

Viên Minh biết vòng kiểm tra tiếp theo mới là nội dung chính, Bạch Dạ Tán Minh không phải kẻ coi tiền như rác, nếu đưa ra thù lao kếch xù năm trăm linh thạch, chắc chắn có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc về thành viên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 54%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)